Giờ khắc này, Lý Hạo lại không lên tiếng.
Nhục thân đang đổ nát, nhưng có quá nhiều nước suối sinh mệnh ở gần đó, gần như đã bao trùm lấy bọn họ, bọn họ giống như chìm trong dòng sông nước suối sinh mệnh.
Lúc này đây, nhục thân phá toái của Lý Hạo đang nhanh chóng khôi phục.
Hắn cũng không ngờ, đối phương thế mà lại hiểu lầm Trương An đã đến, cứ mãi cảnh giác, sau khi hắn giết một vị Thánh Nhân đối phương cũng không thừa cơ xông vào, mà là bị động phòng thủ!
Cái này… đúng là ngoài dự liệu!
Hai vị Thánh Nhân, mấy chục Bất Hủ, mấy vạn binh sĩ, đối phương thế mà lựa chọn phòng thủ, kiêng kỵ Trương An, bởi vì bọn hắn không phát hiện ra sự tồn tại của Trương An.
Mà Lý Hạo đương nhiên sẽ không nói, Trương An không đến.
Thế là hắn điên cuồng hấp thu vô số năng lượng sinh mệnh.
Không chỉ có hắn, những người khác cũng như vậy, không chỉ là năng lượng sinh mệnh, còn có vô số vật chất bất diệt vỡ nát, còn có lượng lớn bản nguyên đang tràn lan khắp nơi, Đại Ly vương cũng tốt, Thủy Vân thái hậu cũng được, không ai nói một lời, cũng không lên tiếng, chỉ im lặng hấp thu.
Trong lòng…. đều cuồng hỉ!
Đây là tất cả những gì còn sót lại của một vị Thánh Nhân!
Dưới tình huống bình thường, coi như giết chết một vị Thánh Nhân, đối phương còn có hai vị, nếu như trong nháy mắt giết tới, mọi người căn bản không có thời gian để tiêu hóa những thứ này, ai sẽ cho các ngươi cơ hội như vậy chứ?
Nhưng… tất cả mọi người không hề nghĩ tới, đối phương sẽ hiểu lầm.
Giờ khắc này, Trịnh Công con thứ của Trịnh gia, dường như có chút phẫn nộ, âm thanh trở nên trầm thấp: “Trương An, ngươi vẫn cứ nhu nhược như vậy hay sao! Ai cũng nói trong số người Trương gia, ngươi là phế vật nhất, nhu nhược vô năng, không bằng Trương Bằng, không bằng Trương Tuyết, mãi đến hôm nay, ngươi vẫn là như thế!”
“Ngươi cho rằng, ngươi ẩn núp, ta sẽ không cách nào tìm được ngươi hay sao?”
Dứt lời, trên không tòa cổ thành to lớn kia, bỗng nhiên hiện ra một đạo quang mang, tia sáng này nối liền trời đất, trong nháy mắt càn quét bốn phía hư không!
Là thành chủ, há có thể một chút thủ đoạn cũng không có.
Kẻ địch xâm lấn, làm sao có thể không chút phòng ngự.
Ánh sáng quét qua, ngay cả bọn người Lý Hạo cũng bị bao kín, thậm chí hư không sau lưng cũng bị che kín, nhưng theo quang mang dò xét qua, nơi xa, sắc mặt Trịnh Công có chút biến đổi.
Tình huống gì đây?
Làm sao có thể!
Trương An… vốn không có phát hiện Trương An.
Là y không có đến hay là không tìm thấy?
Không đến… không thể như vậy.
Trương An không đến, chẳng lẽ chỉ có Lý Hạo đến hay sao?
Nhưng Vương Dã đang ở đây!
Lý Hạo tuy mạnh, vừa nãy gã thấy Lý Hạo đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã giết chết Cây Đào, nhưng gã cũng biết, hai kiếm kia, dường như đã là cực hạn của Lý Hạo, ngay cả nhục thân đều đã vỡ nát.
Nhân tộc thời đại mới, có thể đi đến bước này, đã là cực kỳ đáng sợ.
Nhưng nếu như kết luận Trịnh gia phản bội, một mình Lý Hạo tuyệt đối không đủ, đó là tự tìm cái chết.
Trương An ở đâu?
Bên cạnh, phó soái Hàn Giang cũng là sắc mặt biến ảo, lạnh lùng nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt lại nhìn về bọn người Lý Hạo, ánh mắt biến ảo, chẳng lẽ… thực chỉ có những người này thôi sao?
Có thể như vậy sao?
…
Lý Hạo nhanh chóng hấp thu lượng lớn nước suối sinh mệnh.
Mãi nhìn chằm chằm phía đối diện, giờ phút này, âm thanh vang lên bên tai tất cả mọi người: “Không ngờ còn có hai vị Thánh Nhân tọa trấn, đương nhiên, hình như cũng chỉ có hai vị Thánh Nhân tọa trấn mà thôi, còn tốt hơn tình huống tệ hại nhất trong dự tính …”
“Còn may là, đối phương vừa nãy không giết tới, đã cho chúng ta cơ hội…”
Đây coi như là trời giúp ta!
Suy nghĩ càng nhiều, lá gan càng nhát.
Nếu như những người này đều là mãng phu, không thèm nghĩ gì đến Trương An mà trực tiếp đánh tới, một khắc vừa nãy, Lý Hạo chỉ có thể chém ra một kiếm, tuyệt đối không thể làm gì được hai vị Thánh Nhân, nhưng bây giờ, hắn đã khôi phục nhục thân, lần nữa phong bế đạo mạch.
Đây mới thực sự là chuyện tốt!
“Hai vị Thánh Nhân liên thủ, ta không cách nào địch nổi, lão sư, Đại Ly vương, Thủy Vân thái hậu, Triệu Thự Trưởng, bốn người các ngươi liên thủ vây chặt một người… vây chặt Trịnh Công, ta sẽ đối phó Hàn Giang!”
Mặt của Đại Ly vương tái mét.
Đã nói trước là chúng ta chỉ đối phó cấp độ dưới Thánh Nhân.
Sao lại thành Thánh Nhân rồi?
Nói đùa gì đấy!
Nhưng Lý Hạo, ngay cả lão sư của hắn cũng đã đưa lên, đó chẳng qua chỉ là Nhật Nguyệt tam trọng, chỉ có chiến lực Tuyệt Đỉnh đỉnh phong, cách Thánh Nhân cực lớn, hắn… thật không sợ lão sư của mình sẽ bị người ta đánh giết trong nháy mắt hay sao?
“Những người khác, nhanh chóng khóa chặt đối thủ của mình, về phần mấy vạn đại quân… chỉ cần dây dưa vào một chỗ, đại quân cũng vô dụng! Nhưng cẩn thận một chút, coi chừng đối phương tổ hợp quân trận, để những Đoàn Trưởng ngân giáp kia trong nháy mắt có chiến lực Bất Hủ, nhất định phải đề phòng cẩn thận!”
Giờ phút này, đối phương cho Lý Hạo thời gian, Lý Hạo đương nhiên sẽ tận lực tranh thủ một chút thời gian này, an bài tất cả một cách tốt nhất.
Vốn dĩ, còn không rõ tình huống của đối phương, nhưng giờ phút này, đã hiểu rõ.
Uy hiếp thực sự đến từ hai vị Thánh Nhân.
May mắn bố cục thành công, đã sớm chém giết được một vị, nếu không… tổng cộng ba vị Thánh Nhân, vậy sẽ phiền phức đến cực hạn.
…