Giờ phút này, sau lưng Lý Hạo mới hiện ra một chiếc chiến hạm, đập vào tầm mắt của tất cả mọi người, là một gốc đại thụ che trời bị một kiếm đánh nát.
Là tinh thần lực của một vị Thánh Nhân đã bị một chiêu kiếm đánh nát.
Giờ khắc này Lý Hạo không hề mạnh mẽ, ngược lại rất suy yếu, cứ như ngươi có thể đâm chết được hắn bất cứ lúc nào.
Tuổi trẻ, nhỏ yếu.
Nhưng Lý Hạo với tay cầm trường kiếm, sừng sững không ngã, dưới hai chiêu kiếm, mà không phải là ba chiêu kiếm như trong dự bị, đã chém giết một tôn Thánh Nhân ngay tại chỗ, thậm chí là một tôn Thánh Nhân hoàn chỉnh.
“Không thể nào…”
Tinh thần lực hư ảo trong nháy mắt bị xoắn nát, nhân thể do Cây Đào hóa thành đã bị vỡ nát thành vô số phần, đến bây giờ còn có chút không thể tin nổi.
Tất cả những thứ này xảy ra quá nhanh.
Nó dù sao cũng là Thánh Nhân đấy!
Thánh Nhân, sao có thể dễ dàng chết như vậy?
“Ngươi là Lý Hạo…”
Tiếng thì thào vang khắp thiên địa: “Ngươi đang tìm cái chết, ta sẽ còn trở lại…”
Có chút không cam tâm, ầm ầm, thiên địa nổ tung.
Một đầu đại đạo, như ẩn như hiện, nhưng trong nháy mắt lập tức biến mất không còn gì nữa, nó đã chết, nhưng cũng không thật sự chết đi, đại đạo bản nguyên còn chưa triệt để đứt đoạn, chỉ cần có người đồng ý giúp nó một tay, hoặc là bản nguyên đại đạo lần nữa hiển hiện, nó chắc chắn có hi vọng trọng sinh trở về!
Mãi cho đến giờ phút này, Kim Giáp mới hoàn hồn.
Trong nháy mắt cũng không chống trả, mà là quay đầu bỏ chạy.
Vào lúc này, đã có người xuất thủ, Càn Vô Lượng ở phía sau sớm đã xuất thủ, các loại lực lượng Thần Thông bộc phát, giống như yêu ma quỷ quái vờn quanh, trong nháy mắt bao phủ đối phương.
Bên cạnh Kim Giáp còn có hai người là Viên Thạc và Chu Thự trưởng.
Chu Thự trưởng hơi yếu, giờ phút này kim thân triển lộ, lão đánh ra một quyền đã tụ lực rất lâu kia, Viên Thạc càng là hóa thành một đầu cự hùng, một chưởng vỗ xuống, thiên băng địa liệt.
Ba người sớm đã có chuẩn bị.
Kim Giáp này vừa mới hoàn hồn, vào lúc chiếc chiến hạm kia xuất hiện hoàn toàn, ầm!
Lại một tiếng vang cực lớn truyền ra, tiếng gào thét thống khổ của Kim Giáp truyền đến.
“Đau quá!”
“Không, ta sẽ không chết…”
Thống khổ dường như trong nháy mắt bị phóng đại gấp trăm lần, giờ phút này, Kim Giáp có lực lượng Bất Hủ kia, đột nhiên cảm nhận được sự đau khổ không thể diễn tả được, cảm giác đau đớn của gã đang bị Càn Vô Lượng phóng đại lên.
Sợ hãi, nhát gan, đều bị phóng đại.
Là một cường giả Tân Võ, cho dù gặp phải tập kích ngoài ý muốn, cho dù bị người ta một quyền đánh trúng, cũng không dễ dàng hô lên hai chữ ‘đau quá’, nhưng giờ đối phương đang gào thét đang kêu rên thống khổ!
Gã thật rất đau!
Bên ngoài thân thể Bất Hủ của Kim Giáp đã bị một quyền đánh cho vỡ nát, Viên Thạc một quyền đánh trúng ngực gã, ầm ầm, một tiếng vang cực lớn, ngực gã bị xuyên thủng… máu bắn tung tóe.
Máu sao!
Đúng vậy, đây không phải là một bộ giáp trống rỗng, ngược lại có máu bắn tung tóe ra ngoài.
Mấy người Viên Thạc đều căng thẳng!
Quả nhiên là vậy!
Cây Đào hay Kim Giáp đều như nhau, đều đang ngụy trang, Kim Giáp này thực sự tồn tại nhục thân, chỉ là khá suy yếu.
Sau khi Kim Giáp đau khổ kêu rên lập tức muốn đánh trả.
Ngay trong nháy mắt này, sau lưng, vô số tiếng vang phá không trong nháy mắt truyền đến.
- Răng rắc!
Một kiếm vang lên, cũng không phải là Lý Hạo, mà là Thiên Kiếm, lão đã nhanh chóng vượt qua những người khác, một kiếm của Thiên Kiếm chém xuống, ầm ầm vang, Kim Giáp hoàn toàn bị đánh xuyên, ngay sau đó, vô số lực công kích cường đại phá không tới.
Kim Giáp hoàn toàn vỡ nát, một thân người hiện ra, trong nháy mắt bị đánh chia năm xẻ bảy.
Tinh thần lực vừa toát ra, tiếng vang cực lớn, bị người xé vỡ nát.
Một vị cường giả Bất Hủ trung kỳ, dưới sự công kích trong nháy mắt của mọi người, đã bị triệt để xé rách, phá toái, trước khi chết, dường như còn không cam tâm, có chút sợ hãi, các loại cảm xúc bị phóng đại vô số lần!
Ngay một khắc này, ầm ầm!
Thiên địa giống như đang rung động!
Bọn người Lý Hạo rất nhanh, nhưng đây là chủ thành, trong lúc bọn người Lý Hạo chém giết hai vị cường giả, trong nội thành, một tia sáng lóe lên.
Sau một khắc, từng bóng người hiện ra.
Nhưng cũng không có cường giả gì, quan sát từ khí tức, mạnh nhất cũng chỉ là Bất Hủ.
Vào lúc này, một tiếng than thở vang vọng trời đất: “Phụ thân quả nhiên đã sai… người không nên nhân từ nương tay…”
Giờ khắc này, cả thành Vô Biên đột nhiên giống như bị phóng đại vô số lần.
Lan tràn thiên địa!
Vốn dĩ là một khu vực hắc ám, trong nháy mắt tất cả đã hiện ra.
Chủ thành vốn dĩ là vô cùng to lớn, chỉ là bởi vì năng lượng không đủ nên bị áp chế, nhưng giờ khắc này, hắc ám biến mất, lộ ra chân dung cổ thành.
Vô cùng to lớn!