TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1639: Vô địch thiên hạ! (6)

Lý Hạo giải thích nói: “Ta lo lắng những yêu thực khác ở trấn Thiên Tinh có thể cảm nhận được gì đó, mặc dù chưa chắc có thể vượt qua đám khói đen kia… nhưng Trần ti trưởng đã nói, vị hoa hồng có gai kia muốn đối phó những yêu thực này, chưa chắc đã thật sự không có cách nào… tiền bối ở đây, ít nhiều có thể đe dọa đối phương!”

Giai đoạn này, tuyệt không thể bại lộ việc này.

Tiểu thụ hiểu rõ, tinh thần ba động nói: “Chỉ là ta không đi theo ngươi, ngươi…”

“Yên tâm đi, trừ phi gặp Tuyệt Đỉnh, nếu không sẽ không có vấn đề gì, nếu ta đi xuống di tích, sẽ gọi tiền bối.”

Tiểu thụ lúc này mới hài lòng.

Vậy cũng được.

“Đi thôi, mọi người ra ngoài thôi!”

Lý Hạo cũng không nói thêm gì, khu vực hạch tâm của trấn Thiên Tinh, hắn chắc chắn sẽ đi, nhưng không phải là bây giờ, cần phải từng chút một khiến bọn chúng tan rã, tốt nhất là xử lý hết toàn bộ yêu thực của Cửu Ti, mới tiếp tục vây quét vị ở giữa kia.

Vừa đi vừa nghĩ, Lý Hạo đột nhiên nói: “Thần binh trấn thủ của Trần gia, là Phù Không Kiếm hay sao?”

Trần Trung Thiên nghe vậy, lắc đầu: “Không phải, là búa Liệt Hỏa.”

Lý Hạo nhíu mày, lại nói: “Vậy của Hồ gia là cái gì? Lúc ta giết Hồ Minh Pháp cũng không thấy thần binh trấn thủ đâu cả, thần binh trấn thủ kia của ngươi rất mạnh, nếu như lúc trước Hồ Minh Pháp dùng cái này đối phó ta… thực sự khó đỡ.”

Đó chính là thần binh của Thánh Nhân!

Thậm chí có thể khôi phục, ở ngoại giới trông có vẻ bình thường, nhưng một khi vào di tích, thật sự rất cường hãn.

Tiền gia không mang theo, có lẽ là vì để trấn áp Thiên Tinh vương.

Hồ gia, phụ thân của Hồ Minh Pháp cũng đã chết, dưới hoàn cảnh được ăn cả ngã về không kia, vậy mà cũng không mang theo thần binh Hồ gia hay sao?

Hắn cũng không có phát hiện bất cứ kiện thần binh trấn thủ nào trên người Hồ Minh Pháp.

Binh khí của Thánh Nhân, nếu như có, lúc trước hắc khải đã lấy đi, có lẽ cũng sẽ cho một cái giá rất cao.

“Thần binh trấn thủ của Hồ gia là một thanh loan đao, cụ thể gọi là gì thì ta cũng không rõ.”

Trần Trung Thiên nghĩ nghĩ nói: “Sau khi ngươi giết Hồ Khiếu… rất có thể đã bị người ta lấy đi, nếu không phải là Quân Pháp Ti thì chính là Hành Chính Ti.”

“Lấy đi sao?”

“Đúng vậy.”

Trần Trung Thiên gật gật đầu: “Lúc đó thực lực của Hồ gia không đủ, Hồ Khiếu đã chết, bèn thiếu một người để phong tỏa lão Thiên Tinh vương, có thể đã bị hai người bọn họ lấy mất, dùng thần binh để tiếp tục trấn áp!”

“Hồ Minh Pháp sẽ đưa hay sao?”

Trần Trung Thiên cười không nói, Lý Hạo đã hiểu rõ, chắc chắn sẽ đưa.

Không còn cách khác… không giữ được nữa.

Nếu thực lực không đủ, đắc tội với cường giả đỉnh cấp của Cửu Ti, địa vị Cửu Ti đó cũng không giữ được nữa.

Quả nhiên, giữa Cửu Ti cũng là mạnh được yếu thua.

“Nói như vậy, hai Ti này đã đoạt mất một thanh binh khí Thánh Nhân của ta!”

“…”

Trần Trung Thiên không phản bác được, những người khác cũng ngửa đầu nhìn trời, có chút đạo lý, cũng đúng thôi, nhưng… nói thẳng như vậy, phải chăng không thích hợp?

Đám người rời khỏi di tích.

Quay trở về, đám người có chút lo lắng nhìn về phía Lý Hạo, quả nhiên không xuất hiện bất kỳ tình huống gì, Lý Hạo cười cười, đây mới là chuyện bình thường.

Nhưng cũng không bình thường.

Chu thự trưởng khẽ nhíu mày, trên thân bỗng xuất hiện một vết máu, trong nháy mắt biến mất, lại xuất hiện.

Đám người khẽ giật mình, nhao nhao nhìn về phía lão.

Chu thự trưởng ho nhẹ: “Hút… hút hơi nhiều rồi.”

Đám người có chút kinh hãi!

Giờ phút này, ai mạnh ai yếu, nhìn qua là thấy ngay.

Xuất hiện không gian cắt xé, chứng tỏ Chu Xuyên đã thực sự đến gần mức độ phá vỡ hư không kia.

Chu thự trưởng lại bất đắc dĩ thở dài, có chút khó chịu, trên người trong nháy mắt lại xuất hiện một vết máu, khẽ nhíu mày: “Không ngờ… thật sự yếu ớt như vậy, may mắn sau đó ta đã khắc chế, nếu không… ta chỉ có thể ở lại di tích, sau lần thứ hai khôi phục mới có thể bước ra ngoài tiếp.”

Không gian này đúng là quá yếu đuối.

Thực lực của lão giờ còn chưa đạt đến tình trạng kia cơ mà.

Cũng có chút cảm giác bị vây khốn.

Lý Hạo nghĩ một chút, tâm tư dao động, năm Thế xuất hiện bốn Thế, cũng cảm nhận được một chút áp lực, sau một khắc, Thế thứ năm hiển hiện… đột nhiên không gian rung chuyển, Lý Hạo khẽ nhíu mày.

Hắn vẫn để cho hỏa Thế hiện ra.

Sau đó… không có sau đó.

Lý Hạo có chút khó hiểu, nhìn thoáng qua Chu thự trưởng: “Chu thự trưởng … mạnh hơn ta sao?”

Chu thự trưởng lại nhìn hắn, khẽ nhíu mày, một lát sau đột nhiên thở dài, lắc đầu: “Không phải… ngươi không phát hiện sao? Sau khi ngươi triển lộ năm Thế, vết máu trên người của ta đã không xuất hiện nữa.”

“Ừm?”

Lý Hạo đăm chiêu, có ý gì chứ?

Chu thự trưởng khẽ thở dài: “Thời đại bây giờ đã không giống với lúc trước, cổ võ nhất đạo ở đã bị thiên địa này hơi bài xích, không phù hợp với đại thế, cho nên bị áp chế lớn, ngươi thật sự giống như… chịu áp chế ít hơn.”