TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1638: Vô địch thiên hạ! (5)

Lý Hạo nhíu mày: “Nổ tung… vậy Thiên Tinh thành còn tồn tại không?”

“Cái này cũng không ảnh hưởng gì, nó sẽ nổ trong nội thành của cổ văn minh, sẽ không ảnh hưởng đến ngoại giới.”

“Năm đó Ngân Nguyệt cũng có một cái mỏ lớn bị nổ tung, bạo phát một lần khôi phục, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.”

Chỉ là tòa kia không thể so với trấn Thiên Tinh bên này.

Lý Hạo cũng không nói nữa, vươn tay vồ một cái, thu thân cây của cây đại thụ che trời kia vào trong nhẫn trữ vật, cũng may gần đây lấy được rất nhiều nhẫn trữ vật, Lý Hạo chọn dùng cái lớn nhất, nếu không thì không cách nào chứa nổi.

Một đám người bước qua thi thể của người Hồ gia, trên thực tế cũng đã sớm chia năm xẻ bảy, đi về phía trước.

Đi một lát, đã đến bên ngoài sân, đám ngươi cũng biết đây là nơi nào.

Là trụ sở Cảnh Vệ!

Lý Hạo biết chỗ này, đây là cơ quan tương tự với Tuần Kiểm Ti.

Chỉ là bây giờ người đi nhà trống, cái gì cũng đã mất hết.

Phía trước, có một làn khói đen phun trào.

Lý Hạo nhìn thoáng qua, hắn cũng không biết đây là cái gì, tiểu thụ biết, nghĩ nghĩ nói: “Đây là bản nguyên hỗn loạn!”

“Bản nguyên hỗn loạn là cái gì?”

Tiểu thụ giới thiệu nói: “Chính là lượng lớn bản nguyên từ cường giả sau khi tử vong, bản nguyên không có người hấp thu, hỗn tạp một chỗ, tạo nhiều bản nguyên hỗn loạn, sẽ hình thành một loại chướng ngại đặc thù…”

Nói đến đây, nó trầm mặc một hồi.

“Trấn Thiên Tinh… năm đó có bạo động và phản loạn.”

Lý Hạo giật mình, vì sao lại nói như vậy?

Tiểu thụ chậm rãi nói: “Trong trí nhớ của phụ thân ta, năng lượng thiên địa năm đó đột nhiên biến mất, sau đó là bản nguyên đại đạo biến mất, trong nháy mắt tiến vào giai đoạn vô năng lượng, vô đại đạo. Tất cả mọi người không thể chạy lung tung nữa, không gian cũng bắt đầu trở nên cực kỳ yếu ớt… cường giả một khi rời khỏi thành chủ, rất dễ dàng vẫn lạc.”

“Cho nên, chỉ có thể bị vây khốn tại nguyên địa, chờ đợi giải cứu, cố thủ thành lớn.”

“Các cường giả mất đi, cũng không phải là trong nháy mắt toàn bộ chết hết, mà là từ từ mất đi, không còn con đường nào để đi, mất đi trong tuyệt vọng… nhưng tất cả đều ghi nhớ nhiệm vụ, bình thường sẽ không tự ý rời khỏi vị trí.”

“Nhiệm vụ của Thiên Tinh thành là cố thủ khoáng mạch, sau khi rút ra năng lượng, bên này hẳn còn có, theo lý thì nên tiếp tục cố thủ, hoặc là viện trợ các phương, mà không phải bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả cùng lúc tử vong, thậm chí ngay cả bản nguyên cũng không kịp hấp thu…”

“Cho nên, chỉ có một khả năng duy nhất… lúc đó xuất hiện bạo động, trong thành có người làm loạn, đã xuất hiện tình cảnh rất nhiều cường giả chém giết lẫn nhau, dẫn đến rất nhiều cường giả trong nháy mắt vẫn lạc, nên mới xuất hiện bình chướng năng lượng như vậy.”

Tiểu thụ lại nói: “Khu vực bên Cửu Ti đều là hiểm địa, điều này chứng tỏ… chín địa phương này, đều đã từng chịu tập kích, dẫn đến cường giả nơi đây vẫn lạc, cho nên tại nơi bọn hắn chết mới xuất hiện bình chướng bản nguyên hỗn loạn!”

Tiểu thụ biết lai lịch của thứ này, cho nên nhanh chóng đoán ra tình huống năm đó.

Khu vực bên Cửu Ti, năm đó cũng đã xuất hiện bạo động và phản loạn, chết rất nhiều cường giả, đều là cường giả bản nguyên đạo, cho nên mới khiến nơi đây không còn ai sống sót.

Lý Hạo nhíu mày: “Vậy yêu thực… sao có thể còn sống được chứ?”

Chẳng lẽ kẻ làm phản chính là yêu thực hay sao?

Cổ văn minh khi đó vẫn còn, yêu thực có lá gan này sao?

Tiểu thụ không biết, cái này thì không thể nào suy đoán được, cây dừa cũng đã chết, có lẽ thăm dò một vài yêu thực khác mới biết được tình hình năm đó.

Mà Lý Hạo, vẫn còn nhớ rất rõ, mình còn có một nhiệm vụ nữa.

Phải điều tra cho rõ năm đó vì sao Thiên Tinh thành lại cắt đứt nguồn năng lượng cung ứng, dẫn đến 8 đại chủ thành trong nháy mắt lâm vào tĩnh mịch, không có được sự duy trì của năng lượng, tám đại chủ thành vốn đều có thể phi hành tác chiến, song khi đó năng lượng đã bị hao hết, không thể nào khởi động.

“Nơi đây… có thể đi qua hay không?”

Lý Hạo hỏi một câu, tiểu thụ nghĩ ngợi một lát nói: “Có thể… nhưng rất nguy hiểm, đối với cường giả bản nguyên đạo thì càng nguy hiểm hơn… sẽ tạo thành bản nguyên rung chuyển, đối với các ngươi ngược lại là… có thể ảnh hưởng không lớn, cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ ràng, có thể cho Nam Quyền thử một chút.”

“…”

Nam Quyền lộ vẻ không hiểu, có ý gì chứ?

Tại sao lại bảo ta thử chứ?

Tiểu thụ cũng chỉ tùy ý chọn người mà thôi, Nam Quyền bị tất cả mọi người ghét bỏ… nó cảm thấy nếu bảo lão đi, ảnh hưởng sẽ không lớn, chắc chắn sẽ không trở mặt với những nhân vật lớn, ừm, lựa chọn này tốt nhất!

Lý Hạo cười cười, nhìn thoáng qua đám sương mù kia.

Hỗn loạn bản nguyên sao…

Thú vị nha.

Hắn cũng không tiếp tục dò xét, suy tư một phen, mở miệng nói: “Thụ tiền bối, ngươi tọa trấn ở nơi đây trước …”

Tiểu thụ sửng sốt.