TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1470: Lấy lý phục người, lấy lực phục người (8)

“Không, lão sư không hề biết, đương nhiên, lão sư đã cung cấp rất nhiều ý kiến cho ta, còn có Chiến Thiên Thành, còn có rất nhiều người, đều cung cấp cho ta rất nhiều lối suy nghĩ, nhưng ta đã dựa theo ý nghĩ của mình, mà thử một chút, sự thực chứng minh… ta đã thử thành công!”

Lý Hạo nhìn lão: “Diêu bộ, Lý Hạo ta phế rồi sao? Ta luyện võ đến bây giờ, bất quá chỉ là ba năm, nếu thực sự muốn nói trở thành võ sư cũng chỉ mới được có bốn tháng, Lý Hạo ta … có tư cách đứng ngang hàng với bọn người Ánh Hồng Nguyệt hay sao?”

Diêu Tứ trầm mặc không nói.

Có hay sao?

Đương nhiên là có!

Cái gì cũng không nói, đơn thuần chỉ là chiêu thức nạp siêu năng nhập thể này, thu liễm vào bên trong cơ thể, không có chút ba động nào… lão có thể nói là kinh động như gặp thiên nhân.

Đúng là một tên đáng sợ!

Một thiên tài vô địch!

Nếu những lão già kia không ra ngoài, thiên hạ bây giờ, có mấy ai có thể địch nổi tứ hệ Thần Thông chứ?

Vị kia của Hành Chính Ti sao?

Hay là vị kia của Quân Pháp Ti?

Hay là Chiến Thiên vương?

Bất luận như thế nào, Lý Hạo hôm nay, không dám nói là vô địch thiên hạ, nhưng người bây giờ có thể địch nổi hắn, chắc chắn là không nhiều.

Hắn có tư cách vuồng vọng!

Người có thực lực, có thiên phú, cũng không gọi là cuồng vọng, mà là tự tin.

Diêu Tứ hít sâu một hơi, hồi lâu, chậm rãi nói: “Chỉ duy nhất một mình ngươi có thể như vậy, hay là nói… đạo này có thể thông hành?”

“Có lẽ mọi người đều có thể dùng, nhưng con đường này ta chỉ mới nhìn thấy thôi, ta cũng không dám đề nghị các ngươi lập tức học theo… chính bản thân ta cũng không biết tương lai sẽ như thế nào, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi, nhưng tối thiểu… ta đã bước ra được!”

Đúng vậy, ngươi đã bước ra rồi.

Diêu Tứ lộ ra vẻ chua chát.

Thân là võ sư cao cấp nhất, lão đã thấy qua quá nhiều thứ, thế mà còn bị đả kích.

Võ lực đơn thuần, không đủ để lão hoàn toàn chịu phục, thế nhưng… Lý Hạo đã khai phá ra một con đường mới thì sao?

Đây có thể xem như là tân đạo hay không?

Lão cũng không biết, chỉ có con đường mà tất cả mọi người đều có thể đi được, mới được xem là con đường, nếu không, chỉ là trường hợp đặc biệt.

Giờ khắc này, lòng lão rối bời.

Lý Hạo lần nữa nói: “Diêu bộ, chỉ cần mình dám, thì sẽ thực hiện được! Ta muốn... thống lĩnh Tuần Dạ Nhân, vẫn xin Diêu bộ ủng hộ!”

Diêu Tứ trầm mặc một hồi, bỗng nhiên thở dài: “Ngươi phải hứa với ta… nếu không nắm chắc, sẽ không dẫn mọi người đi chịu chết…”

“Ta không cách nào đáp ứng được điều này! Nắm chắc 10 phần, chỉ có trong thần thoại, tất cả nằm ở chỗ phấn đấu, gia tăng tỉ lệ thành công mà thôi, tuyệt đối không thể ngay từ đầu có thể hoàn toàn chắc chắn được… đó chỉ là đàm binh trên giấy!”

Diêu Tứ giật mình.

Lý Hạo trầm giọng nói: “Diêu bộ đừng cho rằng những lời này là không thiết thực, huống hồ, mọi người biết nếu đi theo Lý Hạo ta, sẽ rất nguy hiểm, ta cũng không ép buộc mọi người, ai tự nguyện đều được! Vì bản thân phấn đấu, vì tất cả mọi người phấn đấu, vì người hậu thế, vì người nhà, vì thân nhân, vì bạn bè… chẳng lẽ chỉ vì bản thân ta hay sao? Nếu là như vậy… Tuần Dạ Nhân cũng chẳng có gì ghê gớm!”

“Hay là Diêu bộ cảm thấy, tên tuổi của Thiên Tinh vương rất đáng tiền? Trong mắt của ta, thì không đáng một đồng, chỉ là nếu như không ai có thể làm tốt được, thì Lý Hạo ta… cũng nguyện làm chuyện nhân không nhường ai! Ngoài ta ra còn ai xứng cơ chứ!”

Ngoài ta còn ai chứ!

Diêu Tứ hơi chấn động một chút, khẩu khí thật lớn!

Nhưng giờ khắc này, cách nghĩ cũng đột nhiên khác biệt.

Trầm mặc một lát, chậm rãi nói: “Ngươi… muốn ta làm thế nào?”

“Để Tuần Dạ Nhân gia nhập vào phủ Đô đốc Thiên Tinh!”

Lý Hạo trầm giọng nói: “Ta muốn mở thêm một Ti! Không có tên gì đặc biệt cả, chỉ là phủ Đô đốc Thiên Tinh, muốn làm đệ thập Ti trên thực tế! Diêu bộ vẫn cứ là Bộ Trưởng của Tuần Dạ Nhân như cũ, chỉ là… chủ thứ có thay đổi một chút, Tuần Dạ Nhân sẽ trở thành cơ cấu cấp dưới của phủ đô đốc Thiên Tinh!”

Diêu Tứ vô cùng chua xót.

Lão nhìn về phía Lý Hạo, đột nhiên nói: “Ngươi không sợ … ta tiết lộ ra ngoài hay sao?”

“Không sợ!”

Lý Hạo ngạo nghễ: “Lý Hạo mà ngươi thấy hôm nay, ngày mai cũng sẽ như thế hay sao? Lý Hạo của mấy ngày trước, là Lý Hạo của hôm nay hay sao? Lý Hạo của bốn tháng trước so với Lý Hạo của bây giờ thì như thế nào? Luôn có những người thích dùng ánh mắt ngày xưa để nhìn ta… chờ đến khi bọn họ nhìn rõ ta, thì bọn họ đều đã chết!”

“Mục tiêu của ta, là những người bây giờ hay sao? Không, ta muốn quét sạch tất cả những kẻ không biết nghe lời kia, cái gì cổ yêu thực, cổ yêu thú, thậm chí là cổ cường giả! Có người nói cho ta biết, cường giả lưu lại bây giờ, nếu không phải là đào binh, nếu không phải là còn có nhiệm vụ, nếu như họ vẫn còn nhớ rõ sơ tâm, sẽ không bao giờ đối nghịch với Lý Hạo ta, còn nếu đối nghịch với ta… toàn bộ đều phải quét vào đống rác!”

Hắn ngẩng mặt nhìn trời: “Người thời nay chưa chắn không bằng xưa kia, những gì bọn hắn có thể làm được, chúng ta cũng có thể! Cứ hi vọng cổ văn minh khôi phục, sẽ mang lại cái gì? Tại sao không nghĩ vượt qua, mặc dù rất khó… liền quyết định không đi làm sao? Tất cả đều là một sự bắt đầu mới.. tại sao Cửu Ti và Hoàng Thất đều muốn đi theo con đường của cổ nhân, trở thành Nhân Vương hữu danh vô thực kia chứ?”

Diêu Tứ không nói.

Hồi lâu, thở dài một hơi: “Ước muốn rất lớn, chí hướng cũng lớn… thế nhưng…”

“Không có thế nhưng!”

Lý Hạo lắc đầu: “Khi ngươi nói ra thế nhưng, nhưng là, có thể… khi ngươi nói ra những từ này, ngươi liền do dự, chần chờ! Võ sư không nên như vậy! Võ sư tu tâm, cái mà tâm hướng đến chính là đạo!”

Diêu Tứ càng thêm cay đắng, lại bị thằng nhóc này cho một bài học!

Ta mới là võ sư đỉnh cấp!

Thở ra một hơi thật dài, gật đầu: “Tốt thôi! Ta có thể hứa với ngươi… còn phía Tuần Kiểm Ti…”

“Đàm luận, đàm luận không được thì mặc kệ, Tuần Kiểm Ti dám đến gây chuyện, ta sẽ giết sạch bọn hắn, chấn nhiếp Cửu Ti!”

“…”

Hoàn toàn cạn lời.

Giờ phút này, Diêu Tứ không nói bất cứ thứ gì, cười khổ một tiếng: “Cho ta thêm một chút kiếm năng, thương thế nội phủ của ta vẫn chưa lành, ngươi ra tay quá nặng rồi.”

“Lấy lý phục người không được, vậy chỉ có thể lấy lực phục người! Tiên lễ hậu binh, luôn mạnh hơn nói suông.”

Lý Hạo đưa một chút kiếm năng, thêm vài nước suối sinh mệnh, Diêu Tứ cũng vội vàng thu hết.

Giờ phút này, lời gì cũng không nói nữa.

Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, bị một người trẻ tuổi liên tục 2 lần đánh vào mặt… lần sau lão sẽ không nói gì, nếu không sẽ còn bị đánh tiếp.