TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1129: Siêu lừa đảo (2)

Tham lam hiện ra trong mắt của gã, sau một khắc, biến thành ngưng trọng: “Đều ngồi xuống cho ta, các ngươi đều điên cả rồi sao, các ngươi có biết nhiều sinh mệnh chi tuyền như vậy đại biểu cho cái gì không? Đại biểu thật sự còn một tôn đại yêu cổ văn minh vẫn đang tồn tại, đại biểu cho Đế cung thật sự tồn tại , đại biểu phía sau tiểu yêu này có tồn tại truyền kỳ vô cùng cường hãn, đại biểu thân phận của nó cực kỳ tôn quý, ngay cả sinh mệnh chi tuyền cũng có thể xem như là nước mà uống…”

Càng nói lại càng sợ, nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Nhìn thấy bảo vật, các ngươi như muốn phát điên, mà không sợ có mạng lấy không có mạng xài hay sao? Hay là cảm thấy, đoạt bảo rồi, các ngươi có thể chạy mất, nhưng phủ Định Quốc Công của ta cũng là ở đây, dù sao cũng chỉ có người trong phủ Quốc Công chết thôi phải không?”

Lời này vừa nói ra, các vị cường giả lập tức biến sắc, vội vàng kiềm nén lòng tham xuống, nhao nhao khom người: “Công gia, bọn ta đã biết sai rồi!”

“Hừ!”

Định Quốc Công hừ lạnh một tiếng, kỳ thực vừa nãy gã cũng đã nổi lên sát tâm, thực sự cũng muốn không cần biết gì nữa mà giết chết con tiểu yêu nhỏ bé kia.

Nhưng lý trí cuối cùng vẫn chiếm thượng phong.

Giờ khắc này, không hoài nghi gì nữa.

Đây là một hậu duệ cổ yêu có bối cảnh rất lớn, thân phận cực kỳ cao quý, còn về sau lưng nó, có lẽ không chỉ có một vị cổ yêu, bởi vì sinh mệnh chi tuyền, không phải là yêu thú có thể ngưng tụ.

Bình này có bao nhiêu trong đó?

Vậy đại biểu, tuyệt đối còn có một tôn yêu thực thuộc loại đại yêu vẫn còn sống?

Càng nghĩ càng hiểu rõ chỗ khủng bố trong đó.

Gã nhíu mày không thôi, rất nhanh nhẹ nhàng giãn ra, thở hắt một tiếng: “Đây là chuyện tốt! Khuê Sơn cách chúng ta rất gần, cho nên Khuê Sơn nhất mạch mới đến tìm chúng ta trước, xem ra cũng có ý muốn hợp tác, kim cổ khác biệt, cũng như lời nói của tên kim yêu này, bây giờ cổ yêu chưa hẳn có thể tùy tiện đến đây, chưa hẳn đã thích ứng với thế giới bây giờ, đây cũng là có đạo lý.”

“Nhưng, tất cả cũng chỉ là suy đoán, đối phương thật muốn ra ngoài, thì đúng là chúng ta sẽ không có cách nào địch nổi.”

Suy tư một phen, gã nhìn về phía nhi tử: “Đi, dẫn nó đi xem khắp nơi, nó muốn đi đâu, liền dẫn nó đến nó.”

Từ Tinh chấn động không thôi: “Phụ thân, nó muốn đi bảo khố…”

“Dẫn nó đi!”

Từ Khánh trấn định nói: “Đối với nó mà nói, bảo khố của phủ Quốc Công, có thể xem là bảo khố hay sao? Có lẽ chỉ là nhìn vài thứ quý hiếm một chút, hoặc là xem náo nhiệt chút thôi, chỉ cái bình sinh mệnh chi tuyền kia thôi, đổi lấy toàn bộ phủ quốc công ta cũng đồng ý… chỉ sợ nó không đồng ý mà thôi! Ngươi có thể thử hỏi nó một chút, xem nó có đồng ý đổi hay không?”

Cướp đoạt, đó chính là quyết định ngu xuẩn nhất.

Gã không phải tán tu, cũng không phải quân lính tản mạn.

Gã là bá chủ phương đông, là Định Quốc Công, một khi cướp đoạt của tiểu yêu này, gã chạy không thoát, trừ phi từ bỏ gia nghiệp. Nhưng như vậy gã lại không vui, Từ gia đã có tích lũy hơn 200 năm, nếu bảo gã từ bỏ, chỉ vì sinh mệnh chi tuyền mà từ bỏ… thật không có khả năng đó.

Không những không thể đoạt lấy, vả lại còn muốn bảo vệ tốt nó.

Nghĩ đến đều đó, gã một lần nữa nhìn về những người nơi đây, trầm giọng nói: “Các vị đều là trụ cột trong phủ của ta, ta không hi vọng xuất hiện những việc khiến ta thất vọng, sinh mệnh chi tuyền đúng là rất trân quý, nhưng cơ hội vẫn còn rất nhiều, nếu như có thể triệt để kết minh với Khuê Sơn nhất mạch, những thứ ta có sẽ không thiếu những giọt sinh mệnh chi tuyền kia. Mọi người không nên vì lợi ích trước mắt, mà từ bỏ lợi ích lâu dài về sau… chỉ cần có thể đạt được hợp tác, một con tiểu yêu cũng có thể có được, ta nghĩ… đổi lấy nó, cái giá cũng không phải là quá lớn.”

Đám người suy nghĩ một lát, thật đúng là như vậy.

Lập tức, có người nịnh hót: “Đây cũng là Quốc Công vận khí hưng thịnh, tên tuổi của công gia, có thể khiến Khuê Sơn nhất mạch vì đó mà động dung, mới có thể phái ra hậu duệ cổ yêu bàn bạc việc kết liên minh.”

Từ Khánh cười cười không nói gì.

Trong lòng đương nhiên là đắc ý.

Nhưng, vẫn còn có vài chỗ phiền phức.

Giày Truy Phong!

Đúng vậy, giày Truy Phong.

Bây giờ bọn họ muốn chính là giày Truy Phong, đây mới là chỗ khiến gã nhức đầu nhất, nếu như muốn cái khác, bất cứ cái gì có thể hợp tác với Khuê Sơn, có thể dựa dẫm vào đại yêu cổ lão, gã thực sẽ không cần suy nghĩ bất cứ thứ gì.

Thế nhưng… giày Truy Phong thì.

Gã có chút tiếc nuối, lại nghĩ tới đã bị người ta cướp mất một chiếc, bây giờ chỉ còn lại một chiếc… lại có chút do dự, ngay cả những cổ yêu này cũng muốn giày Truy Phong, xem ra đôi giày Truy Phong này thật sự khó lường hết.

Nhưng bản thân lại không dùng được.

Có cao minh đến đâu đi nữa cũng không thể nào hóa thành chiến lực, hóa thành chỗ tốt.