TRUYỆN FULL

[Dịch] Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 297: Bình yên rời đi(2)

Lúc này Lưu Ngọc đang cẩn thận lẻn vào đám bùn đen dưới đầm lầy, tối tăm, ẩm ướt còn kèm theo một mùi hôi thối nồng nặc là cảm giác đầu tiên hắn cảm nhận được.

Sau khi trốn xuống lòng đất và băng qua lớp đất kiên cố của Linh dược viên, Lưu Ngọc thực sự tiến vào lòng đất của đầm lầy đen hai mươi đến ba mươi thước, bùn ở độ sâu này không trơn trượt như bề mặt đầm lầy, đất cũng cứng hơn một chút.

Sở dĩ tốc độ di chuyển của Độn thổ thuật không chậm, nhưng Lưu Ngọc vẫn duy trì ở một tốc độ chậm, cố hết sức giảm bớt chuyển động của bản thân để tránh bị các tu sĩ có Linh Giác nhạy cảm hoặc là thần thức cảm nhận được.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì vẫn cần hô hấp, không khí nơi đây không những vô cùng đậm đặc mà còn bốc mùi hôi thối nồng nặc, khi mới đến Lưu Ngọc có chút bất ngờ không kịp đề phòng mà hít vào một ngụm, thiếu chút nữa hắn đã không duy trì nổi Ẩn Linh thuật, phải mất một lúc hắn mới bình tĩnh lại được.

Cuối cùng hắn chỉ có thể dùng pháp lực để lọc bớt phân nửa mùi hôi thối đến mức mà bản thân có thể chịu đựng được, may mắn thay, thể chất thân thể phi phàm của người tu tiên khá đặc biệt, một khắc hô hấp một lần đối với Lưu Ngọc cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất