Với tốc độ chạy thoát thân của thuyền Độn Phong, hơn nửa canh giờ sau, hình ảnh của Vọng Nguyệt Thành đã hiện ra xa xa trong tầm mắt.
Đến lúc này Lưu Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm, hắn bỏ mấy pháp khí vào trong túi trữ vật, đổi sang Tử Mẫu Truy Hồn đao rồi tiếp tục phi hành. Một lúc sau, một tia sáng hạ xuống trước cửa thành, đi vào bên trong thành.
Tu sĩ của Trúc Cơ kỳ đương nhiên không cần phải xếp hàng, trực tiếp từ cổng chính đường hoàng bước vào, đệ tử gác cổng đương nhiên nhận ra thân phận sư thúc của tông môn, cung kính hành lễ không dám ngăn cản.
Bởi vì lý do chiến tranh, có khoảng một trăm đến hai trăm tu sĩ Trúc Cơ được Nguyên Dương Tông phái đến tiền tuyến, với trí nhớ của người tu tiên thì chỉ cần gặp qua một lần sẽ không thể quên được, không có bất cứ sai lầm nào.
Sau khi Lưu Ngọc vào thành thì đi thẳng đến phủ Thành Chủ, nếu như đã quay về Vọng Nguyệt Thành một cách tốt đẹp, đương nhiên cần phải đến tông môn báo cáo tình hình của nhiệm vụ.