Những pháp khí này liên tục bắn phá vào trên trận pháp, tiêu trừ ánh sáng của trận pháp, làm lung lay trung tâm của Hắc Thủy Cực Phong trận.
Hỏa Xà dài một trượng, từng mảnh Băng Châm nhỏ mảnh, Phong Nhận màu xanh vô cùng lớn cũng từng cái rơi xuống trận pháp, văng lên một chút sóng bọt, sau đó hóa thành từng mảnh ánh sáng tiêu tán trong không trung.
Ánh mắt Lưu Ngọc ngưng lại, mặc dù trong lòng đang kinh hãi nhưng hắn lại không hề rối loạn, tay sờ vào túi trữ vật lấy ra lệnh bài không chế trận pháp.
Lệnh bài này là trước đó Nghiêm Hồng Ngọc đã đưa cho hắn, có thể khống chế trận pháp, nhưng quyền hạn không lớn bằng lúc ở trong tay của Nghiêm Hồng Ngọc, không thể mở ra trận pháp.
Trên tay hắn nhanh chóng bấm mấy đạo pháp quyết, liên tục mấy đạo ánh sáng đánh vào lệnh bài, lệnh bài bắn ra một cột sáng màu trắng vững chắc nối liền với trận pháp.