Trong đêm tối, mười vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ từ doanh trận Hợp Hoan Môn mang theo hơn hai mươi tên tu sĩ Luyện Khí kỳ đồng loạt đi về phía Linh Dược viên, để tránh bị sớm phát hiện nên bọn họ không sử dụng pháp khí phi hành, hiển nhiên đã hạ quyết tâm muốn dùng pháp khí để đánh lén.
Một đám mây đen bao phủ mặt trăng, ánh sáng đêm nay không sáng, dường như báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra.
Bất giác đã đến giờ sửu, lúc này dễ gây buồn ngủ nhất, sự thận trọng cũng dễ bị lơ là.
Phía nam Hắc Thủy Cực Phong trận, mí mắt của hai tên đệ tử nội môn trên tháp canh cũng giật liên hồi, thỉnh thoảng nhìn thoáng qua trận pháp, nhận thấy tình hình trong đầm lầy trước sau như một nên họ thu hồi ánh mắt và tiếp tục đấu tranh với cơn buồn ngủ.
Hai năm qua bọn họ thường xuyên bị Lưu Ngọc đánh, tháp canh lại còn gần căn nhà gỗ nhỏ như vậy, chỉ cần dùng thần thức đảo qua cũng có thể nhận thức được tình hình của bọn họ, chính vì vậy nên bất luận như nào họ cũng không dám ngủ.