TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 995: Quyết đoán (5)

“Không thể hoài nghi, bây giờ đại thế giáo ta đã suy yếu, chúng ta thân là Đạo tử, ngày sau còn cần đệ tứ đoạn.”

“Còn nhiều thời gian, núi cao nước sâu, mây trôi bất định, nếu sư đệ nhàn, có thể tới Đan tỉnh.”

Mỗi một đoạn chữ này, nếu thêm một nét sẽ hiểu thành một câu khác!

Đồng tử Trương Vinh Phương quét qua.

Trùng hợp sao?

Không có khả năng chỉ là trùng hợp, không thể trùng hợp một cách chính xác như thế.

Cho nên.

Hắn liên tưởng tới kiểu chết của sư phụ, mặc dù nghe rất lợi hại, nhiều Đại Tông Sư như vậy vây giết.

Nhưng vẫn là trò quá trẻ con.

Với sự xảo trá của lão Nhạc, trước khi chuyện xảy ra mà một chút gió thổi cỏ lay lão cũng không phát giác ra được?

Nếu lão một lòng chạy trốn, dù sao cũng có thể kéo dài không ít thời gian.

Nhưng vì sao lão lại dễ dàng bị giết chết như thế?

“Đại nhân, tiếp theo ngài có tính toán gì không?” Trương Vân Khải cũng nhìn ra có vấn đề.

Trương Vinh Phương trầm ngâm.

Nếu như sư phụ thật sự không sao, như vậy bây giờ hắn có đi hay không cũng không còn là chuyện quan trọng nữa.

“Không. Cho dù sư phụ có việc gì hay không, thì ta vẫn nên trở về một chuyến!”

“Nếu lão Nhạc không muốn ra mặt, nói rõ ngài vẫn hi vọng người khác cho là ngài chết rồi. Lúc này ta càng nên phối hợp với ngài, biểu hiện sư đồ tình thâm. Chuyện đi Đại Đô là nhất định phải đi.”

Trương Vinh Phương trầm ngâm.

“Ngày mai ta đi liền!”

“Nhưng mà bây giờ Tả Hàn không ở bên cạnh đại nhân, chỉ dựa vào chúng ta…” Trương Vân Khải chần chờ nói.

“Một mình ta đi là được.” Trương Vinh Phương quả quyết nói.

“Ngươi ở lại, phụ trách quản lý bên này. Có Ninh gia duy trì, nơi này sẽ không có việc gì đâu. Theo động tác bên Thượng Quan gia, hẳn vấn đề của Thượng Quan phủ chủ không lớn. Về sau nơi này có khả năng là căn bản của chúng ta.”

“Nhưng mà an toàn của đại nhân ngài.”

“Vân Khải thúc, nơi này không có người ngoài, đến cùng ta có an toàn hay không, người khác không biết, mà ngươi còn không biết sao?” Trương Vinh Phương chậm rãi nói.

“Nhưng mà trên thư đã nói ngài đừng đi tới Đại Đô.” Trương Vân Khải nhíu mày.

“Ai nói ta muốn đi Đại Đô? Ta không cần thật sự tới Đại Đô, chỉ cần biểu hiện dáng vẻ là đi ra ngoài một chuyến là được. Còn ta thật sự đi đâu, có ai biết được?” Trương Vinh Phương mỉm cười nói.

Thực ra là hắn nghĩ thừa dịp cơ hội lần này, thoát khỏi bề ngoài thân phận bây giờ, tự thân đi điều tra tình huống cụ thể.

Mặc dù ngồi trên chỗ cao có thế lực rộng lớn, tin tức linh thông.

Nhưng rất nhiều thứ không thể lấy được tình báo trực tiếp.

Bây giờ hắn càng ngày càng có cảm giác, mình đã bị chức vụ trói buộc lại, không thể tự do.

Cho nên, lần này hắn ra ngoài, dự định là xác định sư phụ có việc gì hay không.

Nếu không có việc gì, hắn dự định trở về chỗ tỷ tỷ thăm bọn họ.

Dù sao thì đã lâu rồi hắn chưa trở về.

Cuối cùng, mục tiêu trung tâm của hắn là bù đắp vài điểm trị số Huyết Nhục Bổ Toàn cuối cùng.

“Kỳ thật, ngay từ đầu, chức quan và thân phận trên người ta là tầng bảo vệ đối với ta. Nhưng bây giờ tầng áo ngoài này đã từ bảo vệ biến thành trói buộc. Cho nên, đánh vỡ lồng chim, mới có thể giành lấy tự do trong thiên địa.”

Với thực lực át chủ bài lúc này của hắn, Tông Sư Bái Thần bình thường còn không sợ.

Như thế còn có gì thật sự phải lo lắng?

Đại Linh to lớn, xác suất đụng phải một Tông Sư Bái Thần lớn bao nhiêu?

“Mặt khác. Không phải dược liệu cần thiết cuối cùng của ta vẫn đang không tìm thấy sao?” Trương Vinh Phương nheo mắt lại.

“Lão Tả nói cho ta biết, có lẽ Ngũ Đỉnh phái một trong ngũ địa thập tam phái bên trong Cảm Ứng môn, có thể tìm được vật ta muốn.”

“Ngũ Đỉnh phái…” Trương Vân Khải có điều suy nghĩ.

“Nhưng mà, hình như bây giờ Ngũ Đỉnh phái đã đầu nhập vào Thiên Tỏa Giáo. Ngài làm thế …”

“Phải giải quyết từng chuyện một. Chuyến này, ta muốn làm rõ tất cả mọi thứ, rồi chuẩn bị kỹ càng.” Trương Vinh Phương trầm giọng nói.

Không còn sư phụ, cũng không có ai giám sát tu vi của hắn.

Là thời điểm bỏ đi trói buộc, toàn thân tâm bước vào con đường mạnh lên.

Bây giờ tất cả trở ngại khó khăn đều là hư ảo.

Nếu hắn có thực lực vô địch thiên hạ, muốn làm gì là có thể làm cái đó, có ai có thể ngăn? Coi như bị người khác biết quan hệ giữa tỷ tỷ và hắn, khi đó cũng không ai dám làm gì với nàng cả.

Ninh gia mười hai tông phủ.

Mái hiên uốn lượn như vầng trăng là ký hiệu kiến trúc phòng ốc của Ninh gia.

Mỗi một nơi dưới mái hiên đều treo một vài hình vòng cá nhỏ điêu khắc từ hồng ngọc.

Mưa phùn kéo dài.

Ninh Hồng Ly ngồi ngay ngắn trong phòng, nhìn gia chủ Ninh Diễm Phỉ phía trước, cau mày.

“Việc này thật sự không có quan hệ gì với ta.”