TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 869: Thế (4)

Thế nhưng cho dù là vậy, người trước mắt lão ta rõ ràng không phải Bái Thần, không phải Linh Lạc, nhưng về mặt sức mạnh, lại có thể còn mạnh hơn lão ta nữa!?

Cơ thể Không Vô uốn éo, cấp tốc bơi quanh một vòng như cá, một chưởng La Hán quyền đánh tới sau lưng Trương Vinh Phương.

Ở trong biển, tốc độ thân pháp của lão ta thế mà còn nhanh hơn trên đất bằng.

Hơn nữa kỹ năng bơi của lão ta kinh người, nín thở rất mạnh.

Lão ta có tự tin, tuy lực lượng của mình không bằng người khác, chỉ bằng việc mượn sự chịu đựng hùng mạnh, kỹ năng bơi mạnh mẽ, nhất định có thể dây dưa kẻ này đến chết.

Lão ta đã từng thử, mình nín thở ở trong nước giao thủ giết chết người khác, có thể đủ để chống đỡ toàn lực nửa canh giờ!

Thình thịch!

Trương Vinh Phương đưa tay lấy mặt bên cánh tay ngăn trở một kích này.

Thân thể của hắn bị sức lực lớn đánh cho văng ra một khoảng cách.

Đang muốn đánh trả thì, trước mắt đã không thấy bóng dáng của Không Vô đâu.

"Nhanh quá!"

Trong lòng hắn nghiêm nghị, nhưng không sợ chút nào.

Chỉ cần không bị giết chết trong nháy mắt.

Hắn có lòng tin tuyệt đối dây dưa lão ta đến chết được.

Hắn từng tự mình thí nghiệm qua.

Trong tình huống toàn lực bạo phát nín thở, hắn có thể giao thủ với người khác ở dưới nước sáu canh giờ!

"Giết!"

"Chết!!"

Trong lúc nhất thời, ánh mắt hai người thô bạo, đồng thời đánh tới đối phương lần nữa.

Trong nước biển, một người dùng La Hán quyền Chân Phật tự Tây tông, một người dùng Viêm Đế Phù Đại Đạo Giáo.

Trong quyền cước qua lại, thỉnh thoảng bắn lên vốc nước biển lớn rồi lại bắn đi khắp nơi.

Hai người đều là nín thở bạo phát, để tránh tùy tiện khi thở thì sẽ hút vào nước biển, ảnh hưởng tiết tấu xuất thủ.

Nhìn từ xa, tốc độ lực lượng của Trương Vinh Phương rõ ràng là lớn hơn một đoạn.

Một quyền một cước mà hắn đánh ra, khi giao kích đều có thể bung ra bọt nước mạnh hơn so với phía đối diện.

Nhưng hắn không thể đột phá vòng phòng ngự tuyệt đối của đối phương. Có vẻ là bởi vì xuất thủ trong biển, không có làm đến nơi đến chốn, lực lượng truyền lại trong nước đã bị trở ngại, nhiều loại nguyên nhân khác.

Mà Hải Long Vương Không Vô, thì rõ ràng thoải mái hơn rất nhiều, mỗi một chiêu xuất thủ đều sẽ mượn lực cuộn sóng phập phồng, trái lại cường hóa tốc độ và lực lượng của bản thân.

Điều này cũng rõ ràng làm cho tốc độ và lực lượng của lão ta đều kém hơn Trương Vinh Phương không ít, mà vẫn còn có thể giữ cho vòng phòng ngự tuyệt đối của bản thân không bị phá vỡ.

Chỉ là hai người đều mở toàn bộ trạng thái cực hạn, theo thời gian trôi qua, dần dần hai người cũng bắt đầu trượt trạng thái xuống.

"Trọng Sơn - gấp ba!!"

Lại hung hãn đánh ra một chưởng, một kích này của Trương Vinh Phương kéo nước biển xung quanh giống búa tạ, hung hăng đánh hướng phía Không Vô.

Trọng Sơn gấp một từ lúc mới bắt đầu, từ từ tăng lên tới gấp hai, đến gấp ba.

Hắn đang nhanh chóng thích ứng thân pháp của Không Vô.

Cũng đang chuẩn bị cho chiêu tuyệt sát cao nhất sau đó.

Thân pháp ở trong biển của đối phương quá mức trơn trượt, hơi không chú ý chút thôi là có thể sẽ bị lão ta chuyển lực, đánh hụt, giảm bớt lực.

Thế nên hắn phải nắm lấy một cơ hội tuyệt đối không thất bại, nhất kích tất sát!

Bên kia, đánh mãi không xong, hơn nữa lực lượng đối diện càng ngày càng nặng.

Không Vô rốt cục cuộc dần dần mất đi nhẫn nại, vì chống lại lực lượng càng ngày càng mạnh, thể lực lão ta tiêu hao cũng càng lúc càng lớn.

Dưới độ mạnh yếu như vậy, lão ta chống đỡ không được nửa canh giờ rồi sẽ bị đối phương cứng rắn mài từ từ cho chết!

Mà mắt thấy Trương Vinh Phương phía đối diện đánh hơn mười chiêu mà rõ ràng còn sinh long hoạt hổ, khiến trong lòng Không Vô mơ hồ cảm thấy không lành.

"Không được, không thể như vậy được! Cứ tiếp tục như vậy, ta có thể sẽ phải thua!"

Trong lòng của lão ta hung ác, quyết định thật nhanh.

"Chung Thức - Như Lai!!"

Trong nước biển, phía sau Không Vô dần dần hở lưng, hở vai, từng khối cơ thể lồi về phía sau, hình thành bộ dạng rậm rạp giống vô số đá vụn.

Những đá vụn đó giống như khối bắp thịt, tự nhiên tổ hợp thành một tổ chức xơ cứng giống như lưng đeo áo giáp.

Hình thể cả người lão ta xảy ra biến hóa lần nữa.

Toàn thân bên ngoài bắt đầu hiện lên một mảnh đường vân dài hẹp màu bạc, mà tất cả đường vân màu bạc đều hội tụ ở nơi mi tâm, hình thành một đồ án giống thái dương màu bạc.

"Chân Phật Như Lai." Trong mắt Không Vô sáng lên ánh sáng bạc trong suốt.

"Phổ độ chúng sinh!!"

Ào!!

Lỗ chân lông sau lưng lão ta chợt phun ra lượng lớn khí lưu, thúc giục lão ta cấp tốc đánh tới hướng Trương Vinh Phương.

Hai cánh tay như kìm, bàn tay mở rộng, nhằm lên đầu người ta mà đánh.

"Đây là Chung Thức!??!"

Trong nháy mắt, tròng mắt Trương Vinh Phương rõ ràng thấy được biến hóa xảy ra trên người đối phương.