Không cần phải nói, rất nhanh lời đồn đãi cung chủ có thần lực trời sinh, hung mãnh dị thường, lại được lưu truyền trong cung.
Chẳng qua Trương Vinh Phương cũng không thèm để ý.
Nhanh chóng tăng lên, vượt qua tố chất thân thể của người bình thường là chuyện không thể lẩn tránh giấu diếm.
Với chuyện giấu diếm, không bằng trực tiếp thả ra, biểu hiện ra ít nhiều một chút. Như vậy cũng có thể bảo vệ cho sau này càng phát ra lực lượng tăng cường khoa trương hơn.
“Chỉ là, sức mạnh bây giờ còn cách Tông Sư Bái Thần trước đó giao thủ vẫn còn một khoảng cách chưa bằng.”
Trương Vinh Phương hiểu rất rõ, cho dù lấy hòa thượng Phong Ma Không Dư bù đắp, bây giờ nhiều lắm mình cũng chỉ là tám lạng nửa cân về mặt sức mạnh với Tông Sư Bái Thần Tây tông.
Nhưng vấn đề là, đối phương trừ tố chất thân thể, cùng với võ công tuyệt học, còn có Chung Thức đặc hữu thuộc về Tông Sư.
Cái này phiền toái hơn.
“Nếu đúng như Tả thúc nói, Tông Sư không suy bại già đi. Chỉ sợ đến cuối cùng phần lớn người đều sẽ lựa chọn Bái Thần, khôi phục thực lực.”
“Cứ như vậy, thế lực Bái Thần tích góp trong thời gian càng lâu, thì thực lực càng mạnh. Tây tông như thế, chỉ sợ Linh đình càng như thế!”
Vừa nghĩ tới đó, hắn phát lạnh trong lòng.
Tích lũy nhiều năm như vậy, thế lực những kẻ Bái Thần không biết đã tích lũy bao nhiêu võ giả Bái Thần.
Thế lực to lớn này…
“Không đúng!” Đột nhiên trong đầu Trương Vinh Phương xuất hiện một ý nghĩ.
“Dựa theo nguyên tắc tuần hoàn năng lượng, trên thế giới không thể có chuyện vĩnh viễn gia tăng năng lượng, nếu như những võ giả Bái Thần càng ngày càng nhiều, không thể đến bây giờ còn chưa hiện thanh danh. Nhân số càng ngày càng nhiều, không thể chỉ có võ giả cao tầng cao phẩm mới biết. Cái này không hợp lý!”
Ý nghĩ trong đầu hắn thay đổi.
Hắn đứng ở giữa sân võ đạo, vừa suy tư, vừa bắt đầu tập luyện võ học.
Đánh ra, giữ vững từng bộ từng bộ tất cả võ học đã học tập được.
“Nhất định ở trong đó có hạn chế nào đó, khiến những thế lực lớn này tích lũy võ giả Bái Thần, nhưng không thể tùy tiện ra ngoài đi dạo.”
Hắn lại nghĩ tới pho tượng Huyết Thần mình cầm được.
“Xem ra xử lý xong sự kiện lần này, phải nghiên cứu bí mật của loại tượng Huyết Thần này.”
Giấc mơ lần trước, còn có trực giác cảnh cáo từ thanh thuộc tính, khiến hắn đã mơ hồ hiểu, những cái được gọi là thần phật vô cùng có thể là thao túng can thiệp nhằm vào tiềm thức con người.
Cấp độ này đã vượt ra khỏi phạm trù có thể hiểu đối với hắn hiện tại.
Chỉ dựa vào tự mình nghiên cứu, sẽ không thể đạt được bao nhiêu thu hoạch.
“Nếu muốn đạt được nhiều tài liệu hơn, xem ra cũng chỉ có thể nắm Linh đình và giáo phái tôn giáo vào tay.”
Nghĩ đến đây, Trương Vinh Phương tập trung ý chí, suy nghĩ lại về chuyện vừa rồi.
Hắn cần tìm kiếm nhiều vật liệu hơn nữa, bù đắp thiên phú thứ hai của mình.
Nếu không sẽ không thể ứng phó phiền phức nguy hiểm tiếp theo của Tây tông.
Tây tông đã bị ăn chỉ còn lại hai Tông Sư, như vậy còn chỗ nào có thể cung cấp nhiều vật liệu hơn nữa cho hắn?
Trong lòng Trương Vinh Phương hiện lên tên từng thế lực.
Đột nhiên, một cái tên trước đó đã khắc sâu ấn tượng nhảy vào ánh mắt hắn.
“Thiên Giáo Minh.”
“Đáng tiếc, Thiên Giáo Minh vẫn phải giải quyết sớm. Nếu không thì bây giờ đã có đầy đủ tài liệu.”
Trong lòng hắn khẽ nhúc nhích.
Không Định không thể di chuyển, nhưng không phải Vọng Hải tự lại phái tới không ít cao thủ sao?
Phạm vi có thể lựa chọn rất lớn.
*
*
*
Vọng Hải tự.
“Không được, ta nhất định phải rời khỏi chỗ quỷ này ngay lập tức!” Kim Nguyên tới tới lui lui đi lại trong đại điện miếu tự, nét mặt nôn nóng.
Không Định một bên khoanh chân ngay tại chỗ, sắc mặt trang nghiêm, chỉ nhíu lông mày biểu hiện ra lúc này hắn ta cũng đang có tâm tình không tốt.
Nhìn Kim Nguyên đi tới đi lui, hắn ta than nhẹ một tiếng.
“Sư huynh, có thể rời khỏi, nhưng có phải ngài không nghĩ tới, nếu ngài bị chặn giết trên nửa đường rời đi, đến lúc đó ai có thể cứu ngươi? Phải biết, một mình rời khỏi cũng là tình huống lạc đàn.”
Lời nói này khiến thần sắc Kim Nguyên cứng lại.
“Vậy bây giờ nên làm cái gì? Không bằng ngươi và ta cùng trở về?” Kim Nguyên quay đầu nhìn về phía hắn ta.
“Sư huynh, ngươi nóng nảy quá.” Không Định lắc đầu. “Mấu chốt bây giờ, là hai người chúng ta không thể tách ra, bằng không lỡ như bị đánh tan từng người.”
“Không thể tách ra, ngươi lại không trở về cùng với ta, chẳng lẽ sau đó chúng ta chỉ có thể một mực chờ ở chỗ quỷ này, chờ sư phó ngươi quay về hay sao?” Kim Nguyên khó thở nói.
“Có gì không thể.” Không Định nghiêm mặt: “Cục diện bây giờ, hơi không cẩn thận là có nguy hiểm bỏ mình, hẳn là ngươi cũng nhìn thấy thi thể của Không Định. Có thể trong thời gian ngắn ngủi, giết chết hắn ta hoàn toàn. Nếu phía sau không có võ giả Bái Thần tham dự, ngươi tin không?”