TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 651: Hi vọng (1)

"Rất phiền phức. Tuyết Hồng các Linh đình có thể trước tiên nhận ra trên tay ngươi có dính máu hoàng tộc." Trương Vân Khải trầm giọng trả lời.

Lão nhìn Trương Vinh Phương lúc này.

Ban nãy Trương Vinh Phương ra tay vài lần, lão đều thấy ở trong mắt.

Rất rõ ràng, vị Đạo tử nhân chủng này rất không giống là có thực lực võ công đơn giản như mặt ngoài, cũng tuyệt đối không chỉ là mới đột phá Ngoại Dược như chính hắn nói.

Liền mấy chiêu liên tiếp vừa rồi, tất cả đều là tốc độ, bạo phát và phản ứng đứng đầu cấp bậc Nội Pháp.

"Máu hoàng tộc…" Trương Vinh Phương trầm mặc, nhìn Vĩnh Hương quận chúa đã rơi vào hôn mê.

"Xem ra Vân Khải huynh là quyết tâm, muốn buộc chung ta vào một chỗ?" Hắn bỗng mỉm cười.

"Từ một khắc ngươi mở ra mật tàng trở đi, không phải ta và ngươi đã sớm buộc chung một chỗ?" Trương Vân Khải lắc đầu.

"Đúng vậy... đúng là như vậy. Thế thì, tất cả đều giao cho ngươi." Trương Vinh Phương gật đầu.

"Xin hãy nhanh chóng, Linh Lạc Tuyết Hồng các sau lưng ta đã đến giờ sống lại, hẳn là cũng nhanh sắp tìm tới."

"Ừ."

Trương Vân Khải đi ra phía trước, nắm lên Vĩnh Hương, chạy nhanh về phía xe.

Loại phỏng tay như thế này, biện pháp tốt nhất, đương nhiên là thừa dịp sống, lợi dụng biển rộng giải quyết tất cả phiền phức.

Còn chuyện có thể giấu diếm bao lâu, vậy phải xem vận khí.

Trương Vinh Phương nhìn lão rời khỏi.

Đối với việc hợp mưu với Nghịch giáo, thật ra hắn cũng không thèm để ý.

Theo việc mở ra mật tàng, sau khi lấy được nhiều tin tức cơ mật ở bên trong nó, là hắn biết một khi việc này bị tiết lộ ra ngoài, cho dù mình là Đạo tử Đại Đạo Giáo, tất nhiên vẫn sẽ rơi vào trung tâm cơn lốc.

Mà giấy là không gói được lửa.

Nếu như đã đi đến một bước này, từ một khắc lấy được cơ mật, mình đã không thể quay đầu lại.

Đơn giản liền dứt khoát hợp tác cùng Nghịch giáo.

Người trong Nghịch giáo ở đây, tất cả mọi người sẽ là phạm nhân tham dự vây giết Vĩnh Hương lần này.

Đây cũng là đầu danh trạng.

Từ giờ trở đi, đám người bọn họ mới tính chân chính triệt để buộc tại một chỗ.

"Trương Ảnh tiên sinh, mặc dù không biết ngươi và nghĩa phụ thương nghị cái gì. Nhưng từ nay về sau, hợp tác vui vẻ."

Lúc này một nữ tử trên mặt nạ có chữ V bạc khác đi tới trước người Trương Vinh Phương, chậm rãi vươn tay.

"Đương nhiên. Từ hôm nay trở đi, chúng ta đều là người một nhà." Trương Vinh Phương mỉm cười vươn tay.

Hai người nhẹ nhàng nắm chặt, rốt cuộc đại biểu cho người Nghịch giáo còn lại dưới Trương Vân Khải tiếp xúc với Trương Vinh Phương lần đầu tiên.

Sau khi vây giết Vĩnh Hương, tiếp theo là thu thập tàn cục.

Đám người tử thương cũng không nhiều, dưới tình huống số lượng cao thủ nhiều hơn đội xe, chỉ có bốn người đã chết, mười mấy người bị thương.

Cấp tốc thu thập xong, tụ tập tất cả thi thể lại, đổ dầu lên rồi châm lửa.

Lửa lớn hừng hực dấy lên.

Lúc này Trương Vinh Phương và người Nghịch giáo còn lại mới cấp tốc rút lui.

Nghĩa nữ Trương Chân Hải của Trương Vân Khải, sau khi đơn giản nói cho Trương Vinh Phương một ít phương thức liên lạc thì dẫn người nhanh chóng rời đi.

Hai người đều không nhắc tới chuyện Trương Vân Khải và Vĩnh Hương.

Hoàng tộc huyết mạch một khi bị phát hiện là bọn họ vây giết, tất cả mọi người ở đây, đều phải đối mặt với sự truy kích tàn khốc hơn hiện tại nhiều.

Thế nên rất nhiều thứ, chỉ có thể toàn bộ đều không nói cái gì.

Ngay sau khi Trương Vinh Phương rời khỏi hiện trường không lâu.

Đoàn người Nghịch giáo mang đi thi thể của người mình, rất nhanh đi tới chỗ sâu trong Hoàng Kinh sơn.

Giữa đất rừng rậm rạp.

Từng dãy mộ bia dùng vật liệu gỗ điêu khắc chế tác thành xếp đặt chỉnh tề ở chỗ này.

Sau mộ bia, là đám nấm mồ lớn nhỏ không đều.

Trương Chân Hải phất tay.

Khiến người Nghịch giáo phía sau mang huynh đệ tỷ muội đã chết đến.

Khắc bia, đào đất.

Không có quan tài gì cả, chỉ là đào hố, ném thi thể vào rồi vùi lấp tại chỗ.

Biện pháp bảo vệ duy nhất, chính là mấy hảo thủ Nghịch giáo trông coi nghĩa địa ở đây.

Ngày bình thường bọn họ vừa luyện võ, vừa trông coi mộ địa.

Đây là phòng bị dã thú đào nấm mồ lên, gặm ăn thi thể.

Rất nhanh, vô số thi thể bị chôn vào, đống đất hợp lại, mộ bia chậm rãi dựng thẳng lên, lập xong.

"Đi thanh thản." Trương Chân Hải để tay bên ngực trái, hơi cúi người.

Tất cả người Nghịch giáo còn lại cũng làm ra lễ tiết tương tự.

Nghịch giáo thành lập đã có hơn ba mươi năm, đều là người số khổ có hận ý cực đoan đối với Linh đình.

Trong bọn họ, có khi là thù huynh đệ, có khi là thù phụ mẫu, có khi là mối hận diệt tộc, có khi là hận cũ quốc thù.

Tất cả thù hận, tụ tập bọn họ lại với nhau, chính là vì hướng Linh đình báo thù.

Thế nên khi nghe đến hành động vây giết quý tộc Linh đình, cần tụ tập nhân thủ thì mọi người không màng nguy hiểm.