TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 650: Thành Ý (6)

Lúc này là một Vĩnh Hương đã tàn phế, một người còn lại là Ngoại Dược Linh Lạc.

Kết cục đã được quyết định từ lâu.

Trong nháy mắt, lâm giới, âm dương cộng tế, Kim Thiềm công bạo phát cường hóa, chồng từng tầng một.

Chỉ là một giây.

Ngoại Dược dùng đao mới vừa xuống đất, phía sau bỗng nhiên tối sầm lại.

Hắn ta vội vàng xoay người chém tới một đao.

Bộp.

Nhưng cổ tay hắn ta bị một bàn tay to vững vàng cầm lấy.

Lúc này thân thể Trương Vinh Phương đã bành trướng đến hai mét. Đủ cao hơn đối phương một cái đầu.

Áo đen trên người đã không che giấu được cơ thể cường tráng căng chặt.

Trên thân thể giống đá hoa cương, là vô số huyết quản tuyến đỏ vặn vẹo nhúc nhích ở trên làn da.

Phù!

Trong nháy mắt, Trương Vinh Phương ném người đi giống như ném rác rưởi.

Bịch một tiếng vang thật lớn, xe ngựa bị bóng dáng đập trúng, lật đến nghiền nát.

Xương cốt cả người Ngoại Dược dùng đao gãy một mảnh, trượt xuống đống vụn vỡ của thùng xe, triệt để nuốt xuống một hơi thở cuối cùng. Chờ đợi sống lại.

Vụt!

Đồng tử Vĩnh Hương co lại, trường thương bắn về phía bên trái.

Thình thịch!!

Hỏa quang nổ tung ở nòng súng, cũng là bị một bàn tay nâng lên nòng súng, bắn hướng lên trời.

Chẳng biết lúc nào, Trương Vinh Phương đã đứng ở nơi cách bên trái nàng một mét.

"Ngươi..." Vĩnh Hương cắn răng nhấc chân, dùng hết sức đá về phía đầu đối phương.

Đáng tiếc, đi đứng không được.

Lúc này hai đầu gối bắp chân của nàng đều bị đánh nát bẻ gẫy, căn bản là không thể linh hoạt biến chiêu dùng lực.

Còn chưa kịp thu chân, đã bị Trương Vinh Phương đưa tay vồ một cái, nắm ở trong tay.

Mà cái tư thế này, bởi vì Vĩnh Hương mặc váy dài, lại vừa lúc lưu lạc thành trạng thái dưới váy lộ hết.

"Quận chúa đây là đang câu dẫn ta à?" Trương Vinh Phương nhếch miệng cười.

Trong nháy mắt hắn giơ tay đập một phát, nắm lên Vĩnh Hương, mang theo người rơi xuống đất.

Oành!

Mặt đất sụp lún, trầm xuống, bãi cỏ bắn lên nước bùn nổ tung quanh một vòng.

Con mắt Vĩnh Hương trừng to, bên ngoài cơ thể căng hết lên, xương cốt cả người chặt đứt không biết bao nhiêu cây. Trong lúc nhất thời máu loãng trong miệng tuôn ra.

Trên mặt đất, Vĩnh Hương nằm ngửa, khóe mắt bởi vì nhãn cầu bị thương mà tràn ra máu loãng.

"Có gan, ngươi giết ta đi!!" Nàng khó khăn nói một câu.

"Giết ngươi? Ha ha, lại nói tiếp, ta cũng nhịn ngươi đã lâu rồi."

Sắc mặt Trương Vinh Phương bình tĩnh, lại đi tới trước người của nàng, tay phải bỗng nhiên nắm tóc vung sang bên trái.

Một tay còn nguyên của Vĩnh Hương bắt huyệt vị cổ tay của hắn, xoay người nhảy, vai toàn lực vọt tới hai gò má của Trương Vinh Phương. Tuy Siêu Phẩm Tam Không chỉ thừa lại một tay, nhưng vẫn có thể bộc phát ra sức phá hoại cường đại trong tình huống ngắn ngủi như vậy.

Một kích này, chính là Kỹ Năng Phá Hạn hi hữu bên trong võ điển đại thành, Hoảng Toái Phong!

Một chiêu này cũng tụ tập toàn bộ lực lượng của Vĩnh Hương giờ khắc này, một khi đụng trúng, coi như là Trương Vinh Phương, cũng...

Thình thịch!!

Bàn tay Trương Vinh Phương ngăn khuất trước mặt, vững vàng ngăn trở một kích này.

Giữ bàn tay và vai nổ tung xoáy khí, lực lượng khổng lồ phản chấn khiến Vĩnh Hương té xuống đất, lăn vài vòng trên mặt đất.

"Thật sự là mạnh đấy, bị trọng thương như thế mà còn có thể đánh ra một kích như vậy."

Trương Vinh Phương xoè ra song chưởng, lúc này bàn tay vừa ngăn cản đã hơi sưng đỏ lên.

"Ngươi có gan thì giết ta!!" Vĩnh Hương gian nan chống người từ dưới đất, lại một lần nữa nói.

"Xin lỗi." Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu: "Thái Tinh Tử không dám giết ngươi, ta cũng không dám giống vậy."

"Thế nên…"

Hắn đi tới trước người đối phương.

Trong thời gian ngắn, mười ngón hai tay của hắn bắn ra, tinh chuẩn niết trên một cánh tay cuối cùng của Vĩnh Hương.

Răng rắc.

Xương gãy.

Không đợi Vĩnh Hương phát ra tiếng kêu thảm.

Cả người nàng bị giơ lên, mặt hướng bầu trời.

Trương Vinh Phương lên gối, đè người xuống bẻ tiếp.

Răng rắc!!

Nương theo một tiếng rắc thanh thúy, cột sống gãy.

Nước mắt nước mũi Vĩnh Hương đồng thời tuôn ra, há to mồm, phát ra tiếng gào rú không tiếng động.

Lúc này những người còn lại xung quanh đã kết thúc chém giết.

Có mấy cao thủ Nghịch giáo Trương Vân Khải vây kín, lúc này đoàn xe đã bị đả thương nặng căn bản không thể chống lại.

Vài cao thủ đang kéo mấy Linh Lạc còn chưa sống lại, chạy hướng sâu trong cánh rừng.

Đối với vây giết Linh Lạc, rõ ràng kinh nghiệm của bọn họ đã rất phong phú.

Mà vừa lúc, Trương Vinh Phương cũng cần mấy người linh hóa để nghiệm chứng thí nghiệm cá thể của Đông tông.

Không cần vây giết đến chết.

Giải quyết một tên hộ vệ đoàn xe cuối cùng.

Trương Vân Khải thở dài một tiếng, đi tới bên cạnh Trương Vinh Phương, nhìn về phía Vĩnh Hương quận chúa.

"Một kích cuối cùng, vẫn là để ta làm đi. Dù sao nàng có huyết mạch hoàng tộc đấy."

"Thực sự giết nàng, sẽ có phiền toái gì?" Trương Vinh Phương bỏ qua Vĩnh Hương, nghe được ý tứ cất giấu trong đó.