TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 625: Phương pháp (1)

Tường, mặt đất, bàn, tất cả đều là trúc.

Ngay cả ấm trà chén trà, cũng được bao một tầng trúc ở bên ngoài.

Trương Vinh Phương cởi giày, chỉ mang vớ đi vào, tức khắc ngửi thấy được một mùi trúc thơm ngát thoang thoảng.

Hắn đi tới bên cạnh bồ đoàn, ngồi quỳ xuống, lúc này hai mắt mới nhìn kỹ Trương Vân Khải phía đối diện.

Lúc này Trương Vân Khải đã gọi xong nước trà mình cần, khiến tiểu cô nương đóng cửa lại.

Trong phòng an tĩnh lại.

"Xin lỗi, đợi lâu rồi." Trương Vân Khải mỉm cười hòa khí.

Lão mở nắp ấm trà trên bàn, ngửi mùi trà ở bên trong đó.

"Rất nhiều năm trước, nơi này là phòng trà ta thích nhất, giá không đắt, nhưng có chút đặc sắc, nước trà cũng không kém."

"Đúng thật, phòng trà như vậy ta cũng thấy lần đầu tiên." Trương Vinh Phương tán thành gật đầu.

"Được rồi, không nói nhiều nữa. Nếu hôm qua tiên sinh đã nhìn rồi, thì không biết có cái nhìn thế nào với đám quái vật linh hóa kia?" Trương Vân Khải bình tĩnh hỏi.

"Cái nhìn? Có thể có cái nhìn gì chứ?? Ta không có cái nhìn gì cả, chỉ muốn biết là, Linh Lạc và Linh Vệ rốt cuộc có nhược điểm gì, có phải mỗi Linh Lạc đều có thể giống như các ngươi, vẫn đánh tiếp là có thể giết chết?" Trương Vinh Phương thẳng thắn hỏi.

Nếu xác định đối phương chính là một đám người hôm qua, vậy hắn cũng không vòng vo.

"E là tiên sinh phải thất vọng rồi." Trương Vân Khải khẽ lắc đầu.

"Tại sao lại nói vậy?" Trương Vinh Phương nhíu mày: "Ta tận mắt thấy các ngươi vây giết Linh Lạc kia, điều này nói rõ các ngươi đã nắm giữ bí ẩn không chết của Linh Lạc từ lâu rồi."

Hắn hiện tại cũng có chút hoài nghi, mật tàng Thiên Nữ, liệu có phải là hoàn toàn là thứ giả dối không có thật không. Mà bí mật mật tàng chân chính, thật ra nằm trên người đám người trước mắt.

"Tiên sinh chớ vội." Trương Vân Khải ôn hòa nói.

Lúc này tiểu cô nương buộc tóc đuôi ngựa đưa nước trà vào.

Nàng buông nước trà, dọn xong trà bánh, sau đó hơi bái rồi mới xoay người rời khỏi, cẩn thận đóng kỹ cửa phòng.

Cho đến khi tiểu cô nương đi thật xa.

Trương Vân Khải mới tiếp tục mở miệng.

"Thật ra..."

Lão dừng một chút.

"Cái tiên sinh đã thấy, cũng không phải toàn bộ."

"Không phải toàn bộ?"

"Đúng thế." Lão gật đầu. "Không biết tiên sinh đã từng giao thủ với Linh Lạc, đồng thời giết chết đối phương bao giờ chưa?"

"Từng có." Trương Vinh Phương gật đầu.

"Vậy thì đơn giản rồi." Lão mỉm cười: "Sau khi Linh Lạc bị giết, thì sẽ sống lại trong vòng thời gian ngắn. Tiên sinh biết chưa?"

"Đương nhiên là biết."

"Sống lại càng triệt để, sự tiêu hao đối với bọn họ cũng càng nhiều hơn, tiên sinh cũng biết chứ?" Trương Vân Khải tiếp tục.

Nhất thời, Trương Vinh Phương trầm mặc.

Hắn tỉ mỉ nhấm nuốt những lời này.

Sống lại càng triệt để, tiêu hao cũng càng nhiều?

Như vậy phải như thế nào mới tính là triệt để?

"Lời này của ngài là có ý gì? Chẳng lẽ là... Các ngươi cố tình chờ hắn khôi phục hoàn toàn rồi mới động thủ lần nữa, là vì tăng sự tiêu hao của hắn à?" Trương Vinh Phương nhíu mày suy đoán.

"Đúng là như thế." Trương Vân Khải than nhẹ một tiếng: "Tiên sinh có điều không biết, cá thể sau khi linh hóa, thực lực và số lần sống lại hoàn toàn do linh tuyến trong cơ thể quyết định.

Linh tuyến càng nhiều, thực lực càng mạnh, số lần sống lại càng nhiều.

Mà muốn giết chết cá thể linh hóa, bước đầu tiên cần phải trước tiên tiêu hao linh tuyến."

"Tiêu hao linh tuyến?"

"Đúng vậy... Linh tuyến không ngừng kết nối bản thân, khôi phục bản năng của bản thân, chặt đứt nó một lần, nó sẽ điên cuồng muốn tụ hợp trở về hình dáng ban đầu.

Quá trình này vô cùng tiêu hao bản nguyên của bản thân." Trương Vân Khải gật đầu.

"Thế nên, các ngươi mới có thể chờ hắn triệt để khôi phục rồi mới động thủ lần nữa?" Trương Vinh Phương nhất thời hiểu ra.

"Đúng vậy." Trương Vân Khải khẳng định.

Lão nâng bình trà lên, rót cho mỗi người một ly nước trà.

Nước trà màu vàng chậm rãi bốc hơi lên, hương trà nồng đậm tỏa ra.

Trong lúc nhất thời giống như đã hòa tan sự trầm trọng trong chủ đề bọn họ nói chuyện.

"Vậy, rốt cuộc phải giết chết Linh Lạc bao nhiêu lần mới có thể triệt để giết chết bọn họ?" Trương Vinh Phương không nhịn được tiếp tục hỏi.

"Thật ra, bất luận bao nhiêu lần đều không thể giết chết bọn họ được." Trương Vân Khải lắc đầu. "Tất cả bọn ta làm, cũng chỉ là đang làm suy yếu, suy yếu tình trạng của bọn họ. Suy yếu trạng thái của linh tuyến.

Làm bước đệm và chuẩn bị cho một kích mấu chốt cuối cùng."

"... Một kích mấu chốt cuối cùng..." Trương Vinh Phương bỗng hồi tưởng lại trong đất rừng, nội dung đám người kia hô to khi giết chết Linh Lạc lần cuối cùng.

Vào lần ấy, khi đó trong bọn họ có người hô to.

Sau đó tất cả mọi người cấp tốc tản ra.

"Xem ra hẳn là tiên sinh đã nghĩ tới." Trương Vân Khải tán thưởng nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy, sau khi cá thể linh hóa tử vong với số lần nhất định rồi, linh tuyến sẽ bị suy yếu đến mức tận cùng, sau đó xuất hiện hiện tượng linh bạo.”