TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 599: Lại đi (2)

Một trận thế như vậy, trong nước không có nhiều thế lực có thể phái ra được. Siêu Phẩm không phải là rau cải trắng. Đặc biệt là một kẻ Tam Không Siêu Phẩm trong số đó có thể đối kháng với Vĩnh Hương quận chúa.

Cao thủ ở cấp độ này, người nào người nấy đều là những tinh nhuệ của các thế lực đứng đầu, sẽ không dễ dàng phái ra ngoài để thực hiện chuyện ám sát.

Tại trong nước, không có nhiều thế lực có thể có Tam Không Siêu Phẩm. Đoàn xe sau khi chỉnh đốn trang bị, lần nữa chỉnh lý xong xuôi lại tiếp tục lên đường. Sau cuộc tấn công, đoàn xe bị mất rất nhiều vật dụng đi kèm, chỉ có thể còn gì dùng đấy. Đi đến trấn Vĩnh Hy rồi bắt đầu bổ sung.

Sau khi nghỉ ngơi và tắm rửa, nghỉ ngơi một ngày, mới ổn định, tiếp tục đi về phía trước.

“Chết rồi?”

Sâu trong núi, trong một ngôi chùa đổ nát. Vương lão thủ lĩnh nhóm người áo đen lúc trước nhìn chằm chằm hai người trước mặt với vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Hai người này không phải là thuộc hạ của lão ta, mà là đại diện của các thế lực còn lại trong Thiên Giáo Minh. Lần này chỉ là cùng nhau hành động ám sát.

“Đó là hai Siêu Phẩm! Chết rồi? Không phải bọn họ đơn độc ở cùng Trương Ảnh kia sao? Làm sao lại chết? Ánh mắt Vương lão nghiêm nghị, trong lòng mơ hồ đoán được một vấn đề.”

Trong hai người, một người có mái tóc khô vàng, vóc người cường tráng. Người còn lại trên tai đeo một chuỗi bông tai lớn màu vàng, cho dù mặc y phục đen, đeo mặt nạ cũng không che giấu được vẻ kỳ quái của hắn ta.

“Không biết, nhưng chúng ta đoán, rất có thể là Đại Đạo Giáo đã phái một Siêu Phẩm khác đi theo để bảo vệ hắn!” Nam nhân tóc khô vàng trầm giọng đáp.

“Còn có cao thủ ngoài ngạch đi cùng?” Ánh mắt Vương lão lạnh lẽo.

Hai kẻ Siêu Phẩm, còn là hai kẻ nội ứng của quận chúa, cứ nghĩ rằng đã nắm chắc, sau khi giết người rồi khôi phục lại lớp ngụy trang, thì có thể tiếp tục phát huy tác dụng lớn hơn. Nhưng bây giờ...

“Có thể đánh bại hai người chỉ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn, ít nhất cũng là Nội Pháp hoặc thậm chí là Tam Không Siêu Phẩm. Nhưng mà, Nội Pháp Tam Không trong Đại Đạo Giáo cũng chỉ có từng ấy người, đào đâu ra cao thủ Siêu Phẩm còn lại?”

Vương lão không thể nào hiểu nổi. Thực ra, Siêu Phẩm của mỗi thế lực rất hiếm. Giống như Đại Đạo Giáo, Siêu Phẩm hầu như đều là cao tầng các đường.

Mà ở cấp độ Tam Không, ít nhất phải là cao tầng cấp tỉnh, một cao thủ như vậy, sao có thể dễ dàng phái đi để bảo vệ một Đạo tử như vậy? Trương Ảnh này có thể có một Nội Pháp Siêu Phẩm như Trần Hãn, quy cách đã khá cao rồi.

Ngay cả trong Thiên Giáo Minh, những cao thủ Siêu Phẩm trong mỗi thế lực cũng chỉ là rất ít. Khoảng chừng nhiều hơn mười, đã ít đi mấy người.

Người nào người nấy đều vô cùng trân quý, mà Thiên Giáo Minh tuy nói là Thiên Giáo, nhưng trên thực tế, tất cả các Mật Giáo cộng lại cũng chỉ có khoảng bảy mươi, tám mươi người. Nhìn qua thì rất nhiều nhưng nếu phân tán đến khắp các nơi ở Đại Linh thì lại cực kỳ ít ỏi.

Lần này chết hai người... Vương lão đau thắt ruột gan. Hai người đó là đều là cao thủ thuộc Quyền Địa đàn của lão ta... Đã ẩn náu trong Chân Nhất Giáo nhiều năm, khó khăn lắm mới chuyển đến bên cạnh Vĩnh Hương quận chúa...

“Kết quả là, người lại chết như thế này! Chúng ta tổn thất lớn như vậy, nhất định phải có kết quả!” Giọng nói Vương lão uy nghiêm đáng sợ vang lên. Quyền Địa đàn tổn thất nhiều như vậy, nhưng những thế lực tham gia còn lại lại không tổn thất bao nhiêu. Tất nhiên là lão ta không làm nữa.

“Vương lão, lúc nãy ta đã nói cách động thủ trực diện của các ngươi sẽ không hiệu quả.

Vừa bắt đầu không thể cứng như vậy. Thực lực Vĩnh Hương rất mạnh mẽ, bên người còn có hai kẻ Nội Pháp Linh Lạc và một kẻ Tam Không Linh Lạc, đánh chính diện không thể chiếm lợi thế được. Chỉ có thể tìm cách khác. Cũng may, chúng ta vẫn còn cơ hội!” Hắn ta dừng lại giây lát.

“Trong đoàn xe của Vĩnh Hương, chúng ta vẫn còn nội ứng. Lần này, không cần Quyền Địa đàn của các ngươi ra tay, Huyết Lộ giáo của chúng ta sẽ một mình động thủ!” Tráng hán tóc khô vàng lạnh lùng nói.

“Ngươi muốn làm gì?” Vương lão trầm giọng hỏi.

“Người muốn làm việc lớn, đương nhiên phải từ bỏ, không có trả giá lấy đâu ra hồi báo. Chỉ có có đập nồi dìm thuyền mới có thể bộc phát tiềm năng mạnh nhất.” Tráng hán tóc khô vàng cười toe toét nói.

“Ý ngươi là...” Vương lão đột nhiên hiểu ý của hắn ta.

Đây là muốn dùng nội ứng kia như là một tử sĩ bị bỏ rơi... Tàn nhẫn đấy, đám người Huyết Lộ giáo này, không những không coi mình là người, mà trong mắt cũng không thèm để ý đến tính mạng người khác. Bọn họ đều là những kẻ điên!

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã qua một tháng.