Có vẻ là chú ý tới ánh mắt của hắn, nữ tử kia quay đầu, lúc nhìn thấy hắn, hình như thần sắc trong mắt có chút kinh ngạc.
Lập tức, đối phương lộ ra vẻ mỉm cười với hắn.
Trương Vinh Phương lễ tiết mỉm cười đáp lại.
Chỉ là một cái mỉm cười, nhưng trong lòng hắn đã ghi nhớ lại.
Rất rõ ràng ánh mắt nữ tử kia nhận ra hắn.
Ghi tạc việc này trong lòng, Trương Vinh Phương không tiếp tục để ý chuyện khác nữa, theo Thùy Khê tiếp tục đi tới động phủ 134, lắng nghe Thanh U đạo nhân giảng giải.
Đảo mắt một buổi sáng biểu diễn luyện đan kết thúc, Thanh U rời khỏi.
Trương Vinh Phương và Thùy Khê ra khỏi động phủ, tự tách riêng ra trở về.
Vừa đi ra khỏi cửa chính Đan đường, hắn nhìn thấy mấy người hình như đứng chờ đã lâu ngoài cửa.
Trong mấy người, người đứng đầu thế mà lại là nữ tử quý khí vừa rồi nhìn thấy.
Vào lúc giữa trưa, vật trang sức san hô trên đầu nữ tử bị ánh mặt trời chiếu vào, phản xạ ra màu sáng đen bóng được mài tinh tế tỉ mỉ.
Màu đen kia, đen nhánh tựa như bóng đêm hình thành tương phản rõ ràng với da thịt tuyết trắng trên người nàng.
"Tâm sự?" Nữ tử tiến lên một bước, mỉm cười nói.
Trương Vinh Phương nhìn nàng chăm chú, đột nhiên ánh mắt co rụt lại, nhìn thấy trong tay áo đối phương chợt lóe lên vũ phù có chữ vàng.
Cao tầng Kim Sí Lầu!
Trong lòng hắn khẽ động, mặc dù biết mình âm thầm tới đây, chắc chắn sớm muộn cũng sẽ bị người của tổng bộ Kim Sí Lầu phát hiện.
Nhưng có thể kéo đến thời gian dài như vậy mà người của tổng bộ mới tìm được hắn, quả thực khiến hắn hơi bất ngờ.
"Được" Hắn không do dự, gật đầu.
Hai người không mang theo những người còn lại, mà là có đạo nhân đặc biệt dẫn dắt bọn họ đi vào một tiểu viện vắng vẻ đơn độc trong Đan đường.
Chậu hoa trong viện hơi hoang phế, tất cả bên trong đều là hoa cỏ dược đằng đã khô héo chết đi.
Két két, cửa sân đóng lại, bên ngoài có người chuyên phân chia phòng giữ, không cho phép bất kỳ kẻ nào tới gần nơi này.
"Ta tên Trọng Minh" nữ tử ôn nhu sửa sang lại sợi tóc bị gió thổi bay trên trán.
"Kim Sí Lầu có một vị chính lâu chủ, hai vị phó lâu chủ, ta là phó lâu chủ."
"Trọng Minh. Trọng Minh điểu sao?" Trương Vinh Phương phản ứng lại.
"Đúng vậy, xem ra ngươi cũng có chút hiểu rõ." Nữ tử tên là Trọng Minh cười một tiếng.
"Nói mới nhớ, thực ra chúng ta đã biết ngươi đến Đại Đô từ rất sớm. Chỉ là luôn luôn không có thời gian tới tìm ngươi."
"Tìm ta?" Trương Vinh Phương có hơi nhíu mày. Làm cao tầng Kim Sí Lầu tìm đến, hắn chỉ là một Linh Sứ, đặt song song với hắn còn có rất nhiều Linh Sứ.
Vì sao đối phương lại nói như vậy?
"Ngươi là một trong hy vọng Thiên Nữ chọn trúng, là hạt giống. Nhưng ngươi bây giờ còn quá yếu ớt. Quá dễ chết yểu." Trọng Minh tiếp tục nói.
"Thiên Nữ ở đâu?" Trương Vinh Phương trầm giọng hỏi: "Nàng muốn làm cái gì?"
"Ta không biết. Nhưng nàng đã đến thời điểm mấu chốt nhất, nếu thành công, thực lực tăng nhiều, nhưng cùng lúc cũng sẽ hoàn toàn quên mất chúng ta." Trọng Minh lắc đầu.
"Với lại bây giờ thế cục của Đại Đô không ổn, ngươi không nên tới."
"Ta thiếu mật pháp và thời cơ Siêu Phẩm, không thể không đến." Trương Vinh Phương trả lời.
"Quả thực Tổ Đình Đại Đạo Giáo có thời cơ, nhưng bây giờ..." Trọng Minh thở dài: "Quá nguy hiểm. Thiên Nữ không nói ước hẹn ba năm với ngươi à?"
Trương Vinh Phương trầm mặc.
Đúng là có nói.
Nhưng, tiến độ của hắn vượt rất xa ước hẹn ba năm.
Lại thêm Cung Sơ Nhân giật dây, hắn tiếp xúc sớm với rừng m Hòe Đại Trọng Quan.
"Được rồi, ta tới gặp ngươi, là bởi vì thân phận ngươi hôm nay đã bại lộ. Đã không cần ẩn giấu nữa. Hải Long, Cảm Ứng môn đều biết ngươi đang ở chỗ này. Như vậy tiếp theo, nếu có thể, ngươi cứ luôn ở trong chỗ này đi, đừng rời khỏi. Nếu không được, đến lúc đó ta sẽ phái người đến đây tiếp ứng ngươi. Ngàn vạn không thể hành động đơn độc."
Trọng Minh nhắc nhở.
"Đã hiểu." Trương Vinh Phương gật đầu.
"Ngoài ra, còn phải nhắc nhở ngươi một chuyện, ở Đại Đô thì ngàn vạn đừng dùng hồng tước liên lạc đưa tin. Nhớ kỹ, trong này, hồng tước không có bất kỳ hiệu quả gì, quá nhiều người biết."
Trọng Minh suy nghĩ một lúc.
"Nếu có gì bất ngờ, người của ta không đến, ngươi lại thực sự cần xin giúp đỡ, có thể đến tìm Vân Vụ sơn trang, tìm Bát Diện Thần Kiếm Ngụy Phong.
Vân Vụ sơn trang đồng cấp với Kim Sí Lầu chúng ta, nể tình Thiên Nữ, tất nhiên hắn ta sẽ ra tay tương trợ ".
"Hiểu rõ." Trương Vinh Phương nghiêm túc nhớ lấy.
"Cuối cùng. Ta có thể hỏi một câu không?" Trên mặt Trọng Minh lộ ra vẻ tò mò.
"Rốt cuộc ngươi là Trương Vinh Phương, hay là Trương Ảnh, hay là ai khác?"
"Từ đầu tới cuối, ta đều là Trương Vinh Phương, chưa bao giờ thay đổi." Trương Vinh Phương hiểu rõ tại sao đối phương lại có nghi vấn như vậy.