TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 365: Tục (1)

Lúc này Trương Vinh Du và Tốc Đạt Hợp Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi trách móc Trương Vinh Phương một trận, bảo hắn đừng dễ dàng động thủ gây chuyện, mọi chuyện đã trời yên biển lặng trở lại. Như thể đã trở lại bình tĩnh ban đầu.

Ngày 27 tháng Giêng.

“Trương Vinh Phương! Ngươi đứng lại!”

Bên trong phủ Thương Sự.

Lư Mỹ Sa ưỡn ngực gọi tên một người cách đó không xa với khuôn mặt lạnh lùng.

Nàng đã đi tìm hiểu rõ ràng rồi, nếu Phương gia đã khám nghiệm tử thi, nói đó là bệnh tim, vậy chắc chắn là bệnh tim.

Nhưng Phương Văn Hiên trước đó vẫn ổn, nhưng sau đó đột nhiên phát bệnh, việc này... Nàng ấy đã tận mắt chứng kiến, chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan với Trương Vinh Phương.

Bây giờ nhớ lại, nàng có thể chắc chắn 100% chính Trương Vinh Phương đã cố tình làm hù dọa, kích thích, kích phát bệnh tim...

Nếu không, với những thủ đoạn của Phương gia, sao không tra ra nguyên nhân cái chết được?

Vì vậy, mấy ngày nay, nàng vẫn luôn lo lắng, sợ Phương gia sẽ tìm ra nguyên nhân.

May mắn là hai hộ vệ của Phương gia lúc đó cũng trốn thoát, không ai xung quanh để ý.

Hơn nữa, Trương Vinh Phương ra tay lại nhanh. Thực may không ai phát hiện ra.

Nghĩ đến đây, Lư Mỹ Sa vừa tức vừa hận trong lòng, bước nhanh đến trước người Trương Vinh Phương quay đầu lại.

“Ngươi không định nói gì đó sao?”

Trương Vinh Phương đang mang giỏ sách trên lưng, chuẩn bị tham gia lớp dạy chính sự do tỷ phu của tỷ tỷ sắp xếp.

Là do tỷ phu của tỷ tỷ kinh sợ trước những gì xảy ra trước đó nên đã cấp tốc mời lão sư về dạy cho hắn những khóa học toàn diện về mọi mặt.

Lão sư được mời từ thư viện phủ Vu Sơn, là một danh sư bản địa.

Vì vậy, mấy ngày gần dây, hắn vẫn luôn lên lớp.

“Nói cái gì? Có chuyện gì vậy?” Sắc mặt Trương Vinh Phương kỳ quái nhìn Lư Mỹ Sa đang tới gần.

Khuôn mặt bánh bao của Lư Mỹ Sa nhô lên, trắng mịn đáng yêu, trước ngực ưỡn cao, hơi làm cho người ta nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Nhưng tuy xinh đẹp nhưng khí chất tính cách không phải là mẫu người mà Trương Vinh Phương yêu thích.

Vì vậy, khi hắn vừa nhìn thấy đối phương, bỗng hơi mất kiên nhẫn.

“Ta đang nói về chuyện lúc trước, chuyện Phương gia!” Lư Mỹ Sa trầm trọng nói: “Lúc đó rốt cuộc ngươi nghĩ gì vậy? Ngươi nghĩ nếu làm như vậy thì sẽ không ai phát hiện ra sao?”

Câu cuối cùng của nàng hạ thấp giọng, như thể sợ bị người khác nghe thấy.

“Làm cái gì? Ngươi đang nói cái gì vậy? Không phải Phương Văn Hiên chết vì đau tim sao?” Trương Vinh Phương thờ ơ như không có chuyện gì nói.

Ý của Phương gia, hắn đã biết thông qua phía Kim Sí Lầu rồi.

Việc này chấm dứt như vậy, lật sang trang mới.

Ngay cả khổ chủ người ta đã không truy cứu trách nhiệm, Lư Mỹ Sa này tiếp tục chạy đến truy hỏi, không phải là tự tìm phiền não sao?

“Đừng có giả ngu với ta!” Lư Mỹ Sa nổi nóng nói: “Ngươi cho rằng mình đã học võ, nhập phẩm rồi, liền có thể tùy ý xằng bậy sao? Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải đúng lúc Phương Văn Hiên có bệnh tim. Lần này ngươi… Lần này ngươi...”

Xung quanh nàng cũng có những người theo đuổi, đều là những thiếu niên anh tài đã nhập phẩm, nhưng người như Trương Vinh Phương ỷ có chút vũ lực, liền tùy tiện ra tay, trêu chọc thị phi.

Lúc này, nếu không phải may mắn, Phương gia cũng rộng lượng, chỉ sợ nhất định sẽ gây phiền phức cho ca ca mình!

Ở Đại Linh, chút võ công ít ỏi đó của hắn có thể làm gì?

Nếu Phương gia nhà người ta thực sự muốn nghiêm túc, phái ra mấy võ nhân tam, tứ phẩm là có thể dễ như trở bàn tay phế bỏ tên này.

Hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Chỉ là nàng còn chưa nói dứt lời, Trương Vinh Phương đã không nghe nàng nói nhảm nữa, xoay người tự nhiên rời đi.

“Ngươi chờ một chút! Ngươi…!”

Lư Mỹ Sa muốn đuổi theo, nhưng đột nhiên ánh mắt hờ hững của Trương Vinh Phương sau khi ra tay với Phương Văn Hiên lúc đó chợt lóe lên trong mắt nàng.

Trong lòng lập tức giật cả mình, đứng tại chỗ, không động đậy nữa.

Nhìn thấy bóng lưng Trương Vinh Phương rời đi, quẹo vào chỗ rẽ, Lư Mỹ Sa giậm mạnh chân, tức giận hừ một tiếng, đành phải quay người rời đi.

Nàng phải đi tìm bạn thân của mình nghĩ biện pháp mới được. Trương Vinh Phương này mới đến không bao lâu, mà đã suýt chút nữa gây ra chuyện lớn như vậy, lần này may mắn, nhưng lần sau thì sao?

Vì sự an toàn và sự nghiệp của ca ca, nàng nhất định phải ổn định tình hình phía sau! Phải nghĩ ra một biện pháp tốt.

*

*

*

Trương Vinh Phương hoàn toàn không biết suy nghĩ của Lư Mỹ Sa.

Mặc dù có thể đoán được một chút, nhưng tâm tư của một tiểu nữ tử bình thường thì hắn không có hứng thú quan tâm.

Trước khi ra tay, hắn đã từng cân nhắc, không để lộ quá nhiều thực lực.

Thế nên, ngay cả khi bị người khác nhìn thấy, phát hiện, hầu hết chỉ huy sẽ nghĩ hắn là một võ nhân nhập phẩm, mà sẽ không thể nhìn thấy cấp độ từ tốc độ hắn ra tay.