Đám thuộc hạ Hắc Thập Giáo xung quanh hoàn toàn không dám tiến lên chen tay vào.
Tốc độ giao thủ của hai người quá nhanh, đến nỗi bọn họ hoàn toàn không biết phải hiệp trợ thế nào.
Loại giao thủ ở tầng thứ này, hơi không chú ý là có thể thành làm trở ngại chứ không giúp được gì.
Trong ngõ nhỏ, lợi trảo của Xà Vương giống răng nọc, không ngừng đánh hụt đâm vào mặt tường, cầm ra từng mảnh tường vụn.
Trương Vinh Phương thỉnh thoảng lấy Ưng Trảo Công đánh trả, nhưng rõ ràng càng ngày càng chậm, rơi vào hạ phong.
Hắn gian nan chống đỡ, nhưng lại không biết đối phương càng thêm kinh ngạc.
Xà Vương đã chứng kiến đầu mục cấp Ưng của Kim Sí Lầu ở những thành trì khác rồi đấy. Hắn ta biết những cấp Ưng đó cùng lắm chỉ có cấp bậc Tứ Ngũ Phẩm thôi.
Có thể người trước mắt này là sao??
Hắn ta vốn cho là chỉ cần mình hơi ra thêm chút sức, thì có thể giải quyết đối phương.
Nhưng bây giờ... hắn ta hầu như ra hơn phân nửa lực, vẫn không thể bắt được người này?
Vậy thì hơi kinh rồi.
Người này... không có khả năng chỉ có Tứ Ngũ Phẩm... tốc độ thân thủ cỡ này, sợ là cả Cửu Phẩm đều đã có!
Cừ thật... chỉ một cấp Ưng mà đã là Cửu Phẩm! Đây sợ không phải là cấp Linh chạy tới giả mạo đấy chứ??
Lúc này hắn ta không do dự nữa, sức mạnh khi hạ thủ tăng vọt.
Một chiêu hắc mãng quấn thân, thân thể uốn lượn giống như nhu thuật.
Trong chớp mắt, người hắn đã theo mặt bên chợt lóe, trở tay hung hăng chụp móng tay vào phía sau lưng Trương Vinh Phương.
Phụt!
Không ngờ Trương Vinh Phương đồng dạng bạo phát Súc Bộ Trọng Sơn, lực lượng khổng lồ mang đến sự tăng mạnh của tốc độ, xoay người, hai tay vận đủ toàn lực.
Hai tay đối với một móng.
Ưng trảo đối với nanh rắn!
Ba cánh tay trong nháy mắt lướt qua nhau.
Trương Vinh Phương hơi dừng lại, bàn tay run lên, thả người rời đi.
Mấy tên râu đen muốn ngăn, lại bị hắn nhẹ nhàng chợt lóe, từ đỉnh đầu lướt qua.
Không bao lâu sau, bóng dáng của hắn đã biến mất ở trong màn đêm.
Xà Vương chậm rãi ngồi dậy, quay đầu nhìn về phía Trương Vinh Phương rời khỏi.
"Kim Bằng Mật Lục, không có Ưng Trảo Công viên mãn như vậy... Tạp học Cửu Phẩm à?"
"Đại nhân, hắn đã giết Tỳ Mộc Thố, vì sao không cưỡng chế bắt người này??" Một bên đao khách nhịn không được lên tiếng hỏi.
"Ta khinh thường." Xà Vương không chút gợn sóng nói: "Có điều lần sau thì sẽ không như vậy. Ta đã thăm dò ra gốc rễ của người này."
"Xin hỏi Xà Vương, là gốc rễ thế nào?" Đao khách gấp giọng hỏi.
"Người này vẫn chưa tu hành Kim Bằng Mật Lục. Trái lại càng nhiều là võ học phù pháp của Đại Đạo Giáo, ban nãy cũng là sử dụng Kỹ Năng Phá Hạn của Đại Đạo Giáo, lại dựa vào Ưng Trảo Công, trong thân pháp vẫn còn hỗn loạn thân pháp của Chân Nhất Giáo. Căn bản chính là một tạp học cao phẩm. Khi không lãng phí tư chất.
Nếu người này thuần tu một bộ võ học thượng thừa, ta phải khó đối phó hơn rất nhiều."
Xà Vương cũng không nghĩ tới trên đời này thế mà còn có người đi con đường của Hàn Thập Tam.
Hàn Thập Tam năm đó, cuối cùng trái tim vỡ tan mà chết, dẫn đến rất nhiều người không dám kiêm tu nhiều môn võ học.
Ngày nay nơi nơi có thể tìm thấy người kiêm tu hai môn, một chủ một phụ.
Nhưng nếu muốn tìm được người kiêm tu ba môn, vậy thì quá quá ít.
Mà người Kim Sí Lầu ban nãy kia, võ học hắn kiêm tu chí ít ba môn.
"Người này hẳn là xuất thân tầng dưới chót, thành tựu ngày sau cũng vẻn vẹn nơi này. Không cần để ý."
Xà Vương xoay người mắt nhìn đao khách ngã xuống trên mặt đất.
"Nhớ kỹ, lần này các ngươi chỉ có hiệp trợ ta hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể thu được được tự do chân chính. Bằng không..."
Ánh mắt một đao khách khác lóe lên áp lực nhè nhẹ.
Hắn trầm mặc một lát, cúi đầu.
"Vâng."
"Đi thôi." Xà Vương vẫy tay để cho người kéo thi thể đi.
Tổn thất một cao thủ cao phẩm, khiến tâm tình của hắn ta khá là không tốt.
Cái tên vốn cho là có thể bắt bất cứ lúc nào, lại có thể để hắn chạy thoát.
Kim Sí Lầu, xem ra hôm nay cũng phái người dưới đến, tranh đoạt vật kia.
Còn có tiểu tử trước đó kia, cố ý làm cho người qua đây, lại dẫn hắn ta qua đây, tâm tư ác độc, muốn dẫn chiến.
Hôm nay mình lại chạy không công rồi.
Thành Đàm Dương này, lại càng ngày càng thú vị...
Xà Vương biết mình nên điều chỉnh tâm thái rồi, vốn còn có chút không thèm để ý nơi này. Hiện tại vừa mới tới nơi, đã có người đánh hắn ta một cái thật mạnh.
"Cũng được, kế tiếp, hãy để ta đại náo một hồi đi."
Phục bút (sử dụng lại) nhân mạch của Hắc Thập Giáo ở Đàm Dương, cũng nên dùng thôi...
"Người vừa nãy bị ta đánh thương tay phải, chủ tu lại là võ học Đại Đạo Giáo, không có một tháng hoàn toàn không thể khôi phục được. Có thể vận dụng nhân thủ điều tra người bị thương ở tay phải, chỉ cần loại trừ một chút hẳn là có thể có thu hoạch."
"Rõ!" mấy người bên cạnh cấp tốc trả lời.