Trương Vinh Phương nhìn thi thể Đường Sa, nhớ lại cách đây không lâu, hắn chỉ là tam phẩm, còn chỉ có thể ngước nhìn đối phương.
Mà bây giờ, hắn đã có thể trực tiếp giết chết kẻ mạnh nhất trong toàn bộ Thanh Hòa Cung.
Đường Sa thực sự rất mạnh mẽ, trước đây lão ta đã từng đấu với sư phụ Trương Hiên của mình, và có lẽ vì sợ bị thương nên đã không sử dụng kỹ thuật phá hạn.
Người này đã sử dụng một thân võ học thượng thừa, tu hành đến các loại phù pháp chiêu số, để tự mình bù đắp những sơ hở và trở nên không chút tì vết.
Ở trình độ này, khi chiến đấu hầu như không có khuyết điểm, cho nên Trương Vinh Phương chỉ có thể mạnh mẽ nghiền ép.
Không giống như Triệu Việt Đình trước đây, cái gọi là đao pháp nhìn có vẻ nhanh.
Nhưng trên thực tế, có khá nhiều kẽ hở trong mối liên hệ giữa các chiêu số.
Đối với Trương Vinh Phương, người nhanh hơn hắn rất nhiều mà nói, việc tìm ra lỗ hổng tương đương với việc có thể giết chết chỉ bằng một đòn.
Thi thể của Đường Sa và Triệu Việt Đình nằm rải rác ở hai nơi.
Những chiếc giá treo ở hàng giữa đã bị đập vỡ.
Trương Hiên sư phụ lúc này nhìn Trương Vinh Phương đang dần dần tới gần mình, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí ngay cả Thanh Tố đang ở bên cạnh cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đường Sa ngũ phẩm, lại thực sự bị chém chết ngay trước mặt!
Và Triệu Việt Đình của Hải Long...
Vị cao thủ ngũ phẩm đó đã không sống nổi sau khi hắn ta có một vài cuộc chạm trán trực tiếp?
Sự thay đổi này đến quá đột ngột, và Trương Hiên không biết phải phản ứng thế nào.
Nó giống như cha mẹ hai nhà đánh nhau, đánh đến khó phân thắng bại.
Đột nhiên, đứa con trai ba tuổi của bản thân phi thân lao ra, một quyền nghiền ép toàn bộ hiện trường, đánh chết tất cả những người lớn khác. Đứng ngạo nghễ ở đó.
Mà phản ứng đầu tiên của lão không phải là vui mừng mà là sững sờ.
Chuyện gì đã xảy ra? Đây là nơi nào? Ta đang ở đâu? Có phải là đang mơ hay không?
Hay con trai ta thực ra không phải con ta, mà là một Chu Nho giả dạng? Hay một Chu Nho với thần lực trời sinh?
Vô số suy nghĩ và nghi ngờ tuôn ra trong lòng Trương Hiên.
Mấu chốt là lão nhớ rõ khi Trương Vinh Phương rời đi, hắn chỉ là nhất phẩm.
Lão lúc đó còn cao hứng, liền thưởng cho hắn nguyện luân vừa mới sưu tầm được trước đó.
Bây giờ, làm sao có thể... làm sao có thể?
“Sư phụ.” Trương Vinh Phương bước tới, đỡ Trương Hiên.
"Ngươi... Ngươi sao lại?"
Lão đột nhiên ngừng nói.
Kim Sí lầu!
Người đó là người của Kim Sí lầu!
Trương Hiên làm sao có thể không nhận ra mặt nạ của đối phương.
Loại mặt nạ đó là kiểu thường thấy của Kim Sí lầu, nó có màu sẫm và có một vết dọc màu trắng trên trán.
Sau đó nghĩ đến sức mạnh của Trương Vinh Phương vừa mới bùng phát.
Lão chợt nghĩ đến một khả năng.
Nếu là Kim Sí lầu ra tay, kích thích tiềm lực bằng bí dược... Có thể ...
Nhưng loại đan dược bí mật nào có thể có uy lực mạnh mẽ như vậy?
Cho dù Trương Vinh Phương có xuất sắc đạt đến nhị phẩm cũng không thể đối mặt với một cao thủ như Đường Sa….
Trừ khi....
Đột nhiên, Trương Hiên như nghĩ ra điều gì đó.
Lão cẩn thận nhớ lại toàn bộ tình hình của đệ tử Trương Vinh Phương.
Liền phát hiện bản thân từ lúc bắt đầu, không biết về gì khác nữa.
Trương Vinh Phương tự nhận mình đã mười bảy tuổi và chưa bao giờ luyện võ, nhưng không ai biết lời nói của hắn có phải là sự thật hay không.
Và bây giờ có vẻ như hắn chắc chắn không phải là mười bảy tuổi!
Càng không thể không luyện qua võ trước đây!
Trương Hiên cho rằng mình đã tìm ra lời giải thích phù hợp nhất.
Logic trong trái tim cuối cùng cũng có chỗ đứng.
Nếu Trương Vinh Phương đã tập luyện võ thuật từ khi còn nhỏ, tư chất ngộ tính của hắn rất xuất sắc, thì bây giờ Kim Sí lầu có hứng thú với hắn là điều bình thường.
Lão không còn nghĩ về nó nữa.
Vì nếu đồ đệ không nói, lão cũng không hỏi.
Vào thời điểm này, việc Trương Vinh Phương đã có thể nắm lấy nguyện luân để cứu lão, đã đủ để chứng minh tất cả.
“Đi thôi, chúng ta đi giúp sư huynh ngươi trước đã!” Trương Hiên nhanh chóng định thần lại, trầm giọng nói.
Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu.
"Sư phụ, trước khi đệ tử tới, đã dọn dẹp đại điện một lần rồi. Sư huynh bọn họ hẳn là thắng rồi."
Trương Hiên sững sờ, nhất thời cứng họng không biết nên nói cái gì.
Trước đây, lão vẫn có thể nói với khí chất của một sư phụ.
Nhưng bây giờ, biết rằng Trương Vinh Phương về cơ bản là mang nghệ bái sư, còn gia nhập Kim Sí lầu.
Tương lai của hắn được định sẵn là vượt xa chính Trương Hiên lão...
Lão đã từng nghĩ rằng ngày này sẽ đến, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy!
Nhìn Trương Vinh Phương, Trương Hiên đột nhiên không nói nên lời.
Mọi việc đã xong xuôi, lão dường như... không biết phải làm gì…