TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 197: Đánh lén bất thành

Và lý do hắn ở lại đây là để xem các cao thủ địa phương của Hắc Thập giáo, đến cùng là ở tầng phẩm cấp nào.

Thiên Hộ đại nhân của Đàm Dương Thiên Hộ Sở, chính là cửu phẩm, trấn áp mọi sự không phục, hắn chắc chắn sẽ không dám thử.

Nhưng những cao thủ hàng đầu của các thế lực còn lại nhiều nhất là thất phẩm, bát phẩm, với tốc độ thân pháp hiện tại của hắn cũng đủ để kiểm chứng rồi.

Tất nhiên, để đề phòng vạn nhất, trước đó hắn đã hỏi thăm các đồng sự của mình trong Hình Ngục bộ rằng các cao thủ của Hắc Thập giáo không chuyên về thân pháp.

Che khăn che mặt lên.

Trương Vinh Phương ném nhẹ loạn đao và rút thanh đoản kiếm ra. Hắn chưa từng luyện đao pháp, vì lẽ đó so với loan đao, dùng đoản kiếm vẫn dễ dàng hơn.

Trong nhiều trường hợp, nó trực tiếp được sử dụng như một trảo pháp cũng khá tốt.

“Đại trưởng lão đâu?” Giọng nữ bên ngoài lại lần nữa hỏi.

“Hắn không sao.” Trương Vinh Phương nói với một nụ cười, bỗng nhiên hắn tóm lấy thi thể của Ba Tát Lý và đập nó vào cánh cửa.

Răng rắc một tiếng, cánh cửa vỡ vụn.

Thi thể bay ra ngoài.

Ngoài cửa, một người nữ tử cao, mảnh khảnh, trùm khăn đen, trong tay cầm hai thanh đao, nhanh chóng lui về phía sau.

Đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy rằng cái xác bay tới thế mà lại là thi thể của Ba Tát Lý.

"Không!!"

Nữ tử trong nháy mắt kinh ngạc kêu lên, nhìn thấy vết máu trên thi thể.

Đúng lúc này, phía sau thi thể lóe lên một bóng đen.

Thanh đoản kiếm trên tay bóng đen hóa thành răng nanh con rắn độc, đâm về phía cổ của nữ tử.

Lần này tốc độ cực nhanh, vượt xa trí tưởng tượng của nữ tử.

Thế nhưng nàng cũng là một người thân kinh bách chiến, dưới đau thương căm giận, loan đao kia đã tiến lại gần.

Coong!!

Đốc đao cùng đoản đao va vào nhau một cái nặng nề, mơ hồ bắn ra những tia lửa yếu ớt.

Bóng đen đánh hụt một đòn, dùng sức lật người, đạp lên trên tường, chìm vào trong bóng đen ở một bên.

Hai cánh tay của nữ tử từ từ buông xuống, nhìn thi thể của Ba Tát Lý lăn lông lốc trên mặt đất.

Nàng ngẩng đầu nhìn lên, nước mắt không ngừng chảy dài trên khóe mắt.

"Phụ thân... Phụ thân...!"

Đột nhiên, nàng ngẩng đầu lên, trong cổ họng phát ra những tiếng hét, nhưng lại giống tiếng gầm của dã thú hơn.

Tiếng gào khóc thê lương truyền đi thật dài trong bầu trời đêm.

Xì!

Đúng lúc này, một bóng đen khác lặng lẽ xuất hiện sau lưng nàng, đoản kiếm mạnh mẽ đâm vào lưng vị trí trái tim nàng.

Phập!

Loan đao cắm vào phát ra tiếng, cấp tốc đụng trúng thân kiếm của đoản kiếm, Thanh đoản kiếm đến trước, sau đó bị đánh bay đi.

Bóng đen rên lên một tiếng, lui ra, trong nháy mắt lại biến mất vào trong bóng tối.

Nữ tử tiến lên vài bước muốn đuổi theo, nhưng tốc độ di chuyển của nàng nhiều nhất cũng chỉ là tầng thứ tam phẩm, chênh lệch so với đối phương không chỉ là một tầng.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng đen biến mất vào bóng tối, sau đó lại không có tiếng động.

Nhìn về hướng bóng người bỏ đi, nữ tử bất ngờ giơ cao song đao rồi lại gầm lên một tiếng điên cuồng.

*

*

*

Dưới màn đêm.

Trương Vinh Phương chạy nhanh trong đường tắt.

Trên đường đi, hắn đột nhiên chuyển hướng, tiến vào một con hẻm khác.

Đồng thời, Ưng Trảo Công vừa dò thám, cổ họng của một tên râu ria rập rạp không kịp đề phòng bị cào nát. Lại tiếp tục lướt qua hướng về phía trước.

Thi thể hai tên râu ria phía sau căn bản không kịp phản ứng, vừa giơ gậy lên đã cảm thấy một trận đau nhói ở cổ họng, hô hấp khó khăn, từ từ yếu dần rồi ngã lăn ra đất.

Tốc độ siêu nhanh khiến cho mỗi một lần Trương Vinh Phương ra tay giao thủ, đều tương đương với một trận quyết đấu một chọi một.

Mà trong quá trình một chọi một, những võ nhân bình thường ngay cả nhập phẩm cũng chưa làm được, căn bản chính là tự mình dâng mạng lên.

Trong khoảng cách một trăm mét ngắn ngủi, trên đường đi hắn đã giết chết hơn chục giáo đồ râu ria của Hắc Thập giáo.

Một cao thủ của Hắc Thập giáo với thân pháp chí ít cũng đã đạt đến tứ phẩm có ý đồ muốn xông lên ngăn cản, nhưng lại bị hắn nhanh chóng đả thương, không thể không lùi lại phía sau.

Với thân pháp tứ phẩm mà nói, cũng đã có thể so sánh được với Trương Vinh Phương rồi.

Nhưng điểm mấu chốt của cao thủ này đó chính là, trừ bỏ thân pháp của hắn ra ra, thì những bộ phần còn lại đều không được tốt lắm, và điều trở ngại của thân pháp chủ tu đó chính là, lực đạo thực chiến tổng thể khá yếu.

Mà về phần Trương Vinh Phương, ngoài thân pháp gần tiếp cận tứ phẩm ra, cộng thêm với bạo phát năng lực phá hạn, trực tiếp có thể xem là ngang hàng với thân pháp chuyên tâm ngũ phẩm.

Cùng với sự gia tăng phá vỡ giới hạn tổng thể của các công pháp còn lại...

Thân pháp ngũ phẩm, tương đương với bùng nổ sức mạnh lục phẩm. Gần như hoàn toàn đè bẹp đối phương.