TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 871: Then chốt (1)

Từ cao cao tại thượng, rơi xuống phàm trần, biến thành người người kêu đánh.

Giai đoạn đó chỉ là vài chục năm.

Tư vị như vậy, không có ai muốn nếm thử nữa.

Mà bây giờ thế tử bất luận là từ thực lực cá nhân hay là tiềm lực thiên phú, cùng với thủ đoạn kinh doanh phát triển đều cho thấy sự cường thế trước nay chưa từng có.

Lúc này đây, có lẽ là thời điểm bọn họ tiếp cận với nguyện vọng gần nhất.

Thế nên.

"Bọn ta nguyện ý vì Thánh môn chịu chết!!"

Ba người cao giọng hét lớn.

Ánh mắt Tả Hàn nghiêm nghị nhìn từng người một.

"Tốt!! Các ngươi sẽ không bị lãng quên!"

Ba người cắn răng, ôm quyền, nghiêng người bổ nhào về phía trước, đều nhảy vào nước biển.

Nếu muốn lấy Siêu Phẩm làm dao động Tông Sư, thì tất nhiên cần bọn họ ôm tín niệm phải chết để xuất thủ.

Mà bọn họ là Siêu Phẩm Bái Thần, uy hiếp lớn nhất và con bài chưa lật, từ đầu tới đuôi đều chỉ có một.

Đó là trùng kích theo kiểu tự bạo của Linh Lạc.

Trên thuyền nhỏ, Tả Hàn cắn răng, áo choàng phía sau bị gió thổi bay phất phới, nhưng trong lòng hắn ta không hề có ý thương cảm gì cả.

Chỉ có mỗi sự xúc động.

Người trong môn như vậy, ý chí, nguyện vọng như vậy, bất kể như thế nào, tụ tập lực lượng của tất cả mọi người, trong tương lai đều nhất định sẽ tràn đầy hi vọng!

Thình thịch!

Đúng lúc này, dưới biển nơi xa lại nổ tung một cột nước tráng kiện.

Hai bóng người cường tráng như ẩn như hiện ở trong nước biển, quyền cước điên cuồng vung vẩy đan xen.

Lúc này Hải Long Vương đã triệt để biến thành một loại trạng thái quái vật khác.

Sau lưng của lão ta bao trùm áo giáp lấy cơ thể tạo thành, không ngừng có luồng hơi thở khổng lồ phun ra từ sau lưng, thúc đẩy lão ta đi tới.

"Đây là Chung Thức!! Chân Phật Như Lai!! Ngươi lấy cái gì đến đấu với ta!!!"

Hải Long Vương Không Vô điên cuồng hét lên the thé, hai tay vung vẩy hóa thành ảo ảnh, đánh ra từng mạch nước ngầm nhằm phía Trương Vinh Phương.

Trương Vinh Phương ra từng quyền một, lấy Trọng Sơn gấp nhiều lần tinh chuẩn xem thấu điểm yếu của mỗi dòng nước ngầm, đánh tan nó.

Hai mắt hắn tràn ra máu loãng, làn da trên người cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt nẻ.

Nhưng mặt mũi hắn lạnh lùng tàn khốc, vẻ mặt không hề thay đổi, từng lần ra tay đều hoàn mỹ phát huy toàn bộ lực lượng.

Vừa mới đối chiêu xong, Hải Long Vương Không Vô trông cường thế nhưng lúc này không phải là hoàn hảo không chút tổn hại.

Song chưởng của đối phương cũng đã tràn đầy vết thương như vết sứ rạn nứt.

Lúc này cơ bản là hai người hao tổn với nhau, xem ai không chịu được trước.

Không Vô ra vẻ điên cuồng, nhưng đồng thời với việc không ngừng xuất thủ, thân thể lão ta đã đang ẩn núp tiếp cận hướng mặt biển.

Hơn mười giây sau.

Không Vô mơ hồ sắp tiếp cận mặt biển.

Đúng lúc này.

Một bóng người cường tráng đụng nát mạch nước ngầm, bỗng nhiên chợt lóe từ phía dưới.

Thế mà lại quỷ dị xuất hiện ở đằng sau một bên khác của lão ta.

"Tên này thế mà còn có thể vận dụng Kỹ Năng Phá Hạn di động được à!!?" Không Vô chấn động trong lòng.

Nhưng lúc này l ta đã sắp không nín thở được nữa rồi.

Phổi điên cuồng truyền đến cảnh báo, nếu như còn không nổi lên, rất có thể lão ta sẽ bị sống sờ sờ nghẹt thở chết trong nước biển.

"Cút!"

Dưới trạng thái Chung Thức, lão ta đánh một chưởng vào đầu Trương Vinh Phương.

Oành!

Hai người lại đụng nhau lần nữa, dòng nước nổ tung.

Máu loãng toàn thân Trương Vinh Phương tiêu tán, một chiêu Trọng Sơn mười lần đón nhận chính diện.

Hắn không có lùi lại, không có lẩn tránh, mà là đối chiến chính diện mặt đối mặt. Mặc kệ thương thế trên người không ngừng nặng thêm.

Trọng Sơn mười lần liên kích, một chưởng tiếp nối một chưởng, lực lượng khổng lồ đã vượt xa Tông Sư Bái Thần bình thường, lấy phương thức đơn giản thô lỗ nhất, không ngừng đánh về phía Không Vô.

Vòng phòng ngự tuyệt đối bị cứng rắn bạo lực đánh xuyên qua.

Không Vô sắp bị bắt lại, bị đánh ngang thúc giục lùi về mặt biển.

Lão ta muốn bơi lên trên, nhưng lúc di chuyển lại thỉnh thoảng bị nắm chặt kéo xuống.

Cảm giác đau nhức truyền tới từ phổi càng ngày càng mạnh.

Nếu như là nín thở bình thường, lão ta có thể nín thở nửa canh giờ.

Nhưng dưới trạng thái Chung Thức, sự tiêu hao không khí đối với thân thể rất nhiều, lúc này lão ta đã không gánh được nữa.

Vốn cho rằng có thể cấp tốc giết đối phương ngay tức khắc.

Nhưng bây giờ.

"Cút đi!!!"

Rốt cuộc, Không Vô không thể kiềm được, bóng ma tử vong càng tiếp cận, tất cả ý niệm trong đầu lão ta đều hội tụ thành một mong muốn - nổi lên!!

Lão ta dứt khoát đưa lưng qua mặc kệ phía sau, chỉ lo đạp mạnh hai chân phóng hướng mặt biển.

Dù sao dưới trạng thái này, bị đối phương đánh mấy chiêu cũng sẽ không chết được.

Thế nên.

Phụt!

Đột nhiên, một chỗ máu thịt phía sau lưng Không Vô đau đớn một chút, giống như có đồ vật gì đó đâm vào máu thịt.