TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 689: Tìm kiếm (3)

Lúc nói chuyện đuôi ngựa cao cao hơi rung nhẹ, lay động lắc lư.

Cộng thêm khuôn mặt nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm túc.

Trong lúc nhất thời mơ hồ tản mát ra một tia mị lực hoàn toàn khác với những nữ tử Trương Vinh Phương từng gặp trước đây.

Bỗng Trương Vinh Phương đi ở phía trước dừng lại.

Bịch.

Phía sau Trương Chân Hải vốn đang hơi lơ mơ, không kịp dừng lại, đánh lên trên lưng của Trương Vinh Phương.

Toàn bộ phần ngực của nàng đều đụng lên tấm lưng đằng trước.

Nhất thời, gò má nàng nóng bỏng giống như lửa đốt. Nàng liền lùi lại hai bước.

"Sao… sao vậy!? Sao lại dừng lại!?"

"Không có gì. Chỉ là, có chút đồ vật nhỏ bay tới bay lui ở phụ cận." Trương Vinh Phương không có chú ý tới cảm xúc sau lưng, mà là ngẩng đầu, nhìn về phía sâu trong đất rừng phía trước bên phải.

Trời tối người yên, nơi sâu trong Hoàng Kinh sơn đang có mấy bóng người chợt lóe lên, thân pháp cực nhanh.

Bóng người tổng cộng ba người, tựa hồ vẫn chưa phát hiện mọi người Nghịch giáo bên này. Đảo mắt đã đi sâu vào đất rừng, lướt sát biên giới Hoàng Kinh sơn chạy về phía xa.

"Những người này gần đây thường xuyên đi ngang qua nơi này. Hơn nữa thân pháp rất tốt. Chúng ta chạm mặt vài lần, nhưng không giao tiếp với bọn họ."

Trong những người còn lại của Nghịch giáo, một hảo thủ lên tiếng.

Những người còn lại không nói gì, lúc này bóng đêm mông lung, cũng không có ai thấy sự xấu hổ quẫn bách của Trương Chân Hải.

Đương nhiên, cũng có thể là cố ý làm bộ không thấy được.

Trương Chân Hải chậm rãi khôi phục, cũng nói theo.

"Hẳn là người của Ngọc Hải bang."

"Ngọc Hải bang?" Trương Vinh Phương vô cùng kinh ngạc.

"Vâng, gần đây Thứ Đồng có một bang lớn mới quật khởi, ở sau lưng, chúng ta hoài nghi rất có thể là phe phái bên Ngọc Hải Long Thần." Trương Chân Hải gật đầu.

"Hải Long Tây tông à?" Trương Vinh Phương gật đầu.

Cái tên Hải Long này đúng là có duyên thật, đều đến nơi này rồi, mà vẫn còn có thể gặp được.

"Không cần để ý. Chỉ cần không trêu chọc đến chúng ta, thì không cần phải quan tâm bọn họ." Hiện giờ hắn không có hứng thú hành hiệp trượng nghĩa, nước Hải Long rất sâu, cho dù có nhắc tới toàn bộ Đại Đạo Giáo thì nhiều lắm cũng là lưỡng bại câu thương. Không có cách nào giải quyết được.

Thế nên hôm nay, tuyến đường tốt nhất của hắn là tiếp tục ngủ đông, tiếp tục tích góp từng tí điểm thuộc tính một.

Hắn còn có mười lăm điểm thuộc tính, chính là giữ lại để chuẩn bị cho ngạnh công.

"Đi thôi." Hắn trầm giọng nói.

"Vâng." Thân thể Trương Chân Hải run lên, cấp tốc nói.

*

Trên vịnh Thứ Đồng, một con thuyền lớn ba tầng lầu đỏ đậm.

Trên đỉnh lầu tầng ba, nơi cột buồm.

Một tráng hán tóc dài rối tung, để trần lồng ngực thuận tay lấy túi rượu, nửa nằm nửa ngồi trên phần đỉnh nhìn trăng rằm trên biển.

"Hải thượng sinh minh nguyệt, thiên nhai cộng thử thời. Tình nhân oán dao dạ, cánh tịch khởi tương tư..

Ta ngươi từ biệt, từ Hoàn trung tới nay, đã có hơn chục năm rồi nhỉ? Liễu Triền huynh."

"Đúng là đã lâu không gặp rồi."

Lối vào phần đỉnh, một bóng người đeo mặt nạ ác quỷ mặc bộ áo bào màu bạc bước ra.

Nhìn đường cong cơ thể thì hẳn là nam tử, hai vai hắn ta rộng rãi, song chưởng quá gối, trên lưng quấn lấy một vòng roi bạc.

"Không ngờ ngươi sẽ bị bọn họ phái đến nơi đây." Nam tử mặt quỷ trầm giọng nói.

"Không phải ngươi cũng vậy sao? Lại còn lấy cái tên gì mà Ngọc Hải bang? Ha ha ha nếu như bị đám người trước đó biết được, không biết có thể cười đến rụng răng không nữa.

Giả mạo cái gì không tốt, không nên giả mạo phụ thuộc Ngọc Hải Long Thần." Tráng hán cầm túi rượu không thèm nhìn đối phương, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm, đổ hớp rượu vào miệng.

"Tình thế cần thiết mà thôi." Nam tử mặt quỷ lơ đễnh: "Thiên Giáo Minh các ngươi qua đây, không phải cũng nhân cơ hội hạ thủ à."

"Có chút tâm tư đi, có điều ta qua đây chủ yếu vẫn là trước đó có mấy hảo thủ mất tích ở chỗ này." Tráng hán cầm túi rượu thuận miệng đáp lại: "Kế hoạch định ra từ sớm bị mắc cạn, sư tôn mệnh ta đến đây điều tra."

"Các ngươi vẫn dựa vào đám năm bè bảy mảng như cũ, chuyện gì cũng không thành được. Không bằng cùng ta, thế nào?" Nam tử mặt quỷ trả lời.

"Cùng ngươi á? Không phải Cảm Ứng môn các ngươi cũng năm bè bảy mảng giống vậy à? Ha ha." Tráng hán khoát tay: "Đừng khuyên ta, chí không ở chỗ này."

"Người các ngươi muốn tìm, hẳn là thủ giáo Trương Ảnh đi?" Nam tử mặt quỷ lên tiếng nói.

"Ngươi cũng biết?"

"Ừ, nếu đến Thứ Đồng, không có khả năng quên người này được. Trước đó Vĩnh Hương quận chúa mất tích, người này vẫn có thể bình yên vô sự, có thể thấy được Đại Đạo Giáo sau lưng nhất định cực kỳ coi trọng hắn ta. Thậm chí vượt xa Đạo tử đời trước."

Nam tử mặt quỷ giải thích: "Người của các ngươi thất thủ bởi hắn, cũng là điều đương nhiên."

"Nói cũng phải. Có muốn làm cùng không?" Tráng hán cầm túi rượu cười hỏi.