TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 688: Tìm kiếm (2)

Trương Chân Hải cách đó không xa muốn nói lại thôi.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn không nói gì. Nàng hiểu Trương Vinh Phương đang muốn tự kiểm nghiệm kiểm tra thử một lần.

Nâng tay lên, ra hiệu cho người xung quanh nhanh chóng tản ra.

Không bao lâu, thời gian sống lại dần dần đến.

Vết thương chí mạng trên người nam tử tóc đỏ nhanh chóng khôi phục, hắn đang muốn trợn mắt, đứng lên.

Bỗng vị trí bị nòng súng nhắm vào của hắn lộ ra một vết thương.

Phụt!!!

Trong nháy mắt vô số tơ bạc bắn ra từ trong vết thương, đánh về phía Trương Vinh Phương giống như dòng nước.

Trước khi phát hiện vết thương nứt ra Trương Vinh Phương đã vội vàng nhanh chóng đưa tay bảo vệ trước người, lùi về phía sau.

Tốc độ thân pháp của hắn trong nháy mắt toàn lực bạo phát, thân thể giống một đường màu xám, chớp mắt đã rời khỏi hơn mười mét.

Nhưng hắn nhanh, tơ bạc kia còn nhanh hơn.

Tức mắt đã đuổi theo hắn, sắp va chạm vào thân thể của hắn.

Keng keng keng!!

Nhưng không ngờ tơ bạc đánh vào phần ngoài cánh tay hắn, lại có thể phát ra tiếng thanh thúy, đều bị bắn ra.

Nhân cơ hội này, Trương Vinh Phương lại kéo dài khoảng cách.

Rốt cuộc thoát khỏi truy kích của tơ bạc ở ngoài hai mươi mét.

Lúc này trong phạm vi hai mươi mét, lấy nam tử tóc đỏ làm trung tâm, hình thành nên một khu vực hình tròn quỷ dị giống như tràn đầy lỗ kim.

"Công tử không bị sao chứ!" Trương Chân Hải mang theo hai người vội vàng chạy tới gần.

"Không có việc gì." Trương Vinh Phương lắc đầu, nhấc tay.

Lúc này mọi người mới nhìn rõ, không biết từ lúc nào áo khoác bên ngoài cánh tay hắn bị đâm xuyên xé rách, lộ ra từng khối mảnh vỡ tượng thần màu đồng được cột bên trong.

"Thì là như vậy, công tử vẫn nên cẩn thận chút thì hơn. Bản thân đám tơ bạc đó có ý thức đơn giản, không cẩn thận, tốc độ hơi chậm, chúng nó sẽ đâm vào qua khe hở." Trương Chân Hải lo lắng nói.

"Ta hiểu, chỉ là vừa nãy muốn thử xem sao." Lúc này Trương Vinh Phương nhìn về phía giữa sân, nam tử tóc đỏ kia đang đứng dậy chuẩn bị chạy trốn.

Dưới chân hắn điểm một cái, cấp tốc nhích tới gần.

Ngay sau đó lại là quá trình lần lượt tiêu hao chặn giết khô khan.

Mãi cho đến sắc trời đen kịt, trăng treo trên cao mới ầm ầm một tiếng, linh tuyến chợt nổ tung, hoàn thành một lần đánh chết cuối cùng.

Kéo dài lâu như thế, cả đám Trương Chân Hải đều đã uể oải không chịu nổi.

Duy chỉ có Trương Vinh Phương vẫn thần thái sáng láng, giống như không có việc gì.

Đây cũng là bởi vì, từ đầu tới đuôi, bọn họ không để cho Trương Vinh Phương xuất thủ đánh chết toàn bộ, mà là bản thân cũng tham dự trong đó.

Bịch.

Bỗng thân thể Trương Chân Hải nhoáng lên, ý thức trong đầu có hơi choáng váng, suýt chút nữa ngã sấp xuống.

Phần eo nàng căng chặt, bị một bàn tay to khó khăn đỡ lấy.

"Không sao chứ?" Trương Vinh Phương ở bên cạnh đỡ lấy thân thể nàng.

"Không… không sao. Ta có thể đi được." Gương mặt Trương Chân Hải hơi ửng hồng ngượng ngùng. Cảm giác nơi phần eo một sự nóng rực truyền vào thân thể.

Những ngày qua, sau khi lấy được một ít ý tứ từ nghĩa phụ, cảm giác của nàng đối với Trương Vinh Phương không tự chủ được xảy ra các loại biến hóa.

"Không có việc gì là tốt rồi." Trương Vinh Phương buông nàng ra, không thể không nói vóc người Trương Chân Hải cực đẹp, hai chân thon dài, tỉ lệ cân đối, trước ngực bởi vì lúc trước buộc chặt, nhìn không ra.

Hôm nay không hề ràng buộc, nhất thời lộ ra sự căng đầy đến mức dị thường, mặc dù tư sắc tổng thể thua mấy người Thiên Nữ và Cung Sơ Nhân, nhưng cũng là mỹ nhân lãnh diễm.

Mấu chốt nhất là, quan sát hồi lâu, hắn phát hiện, thật ra tính cách Trương Chân Hải cực kỳ đơn thuần.

Chỉ muốn nhận đúng một việc, một người, là nhận chuẩn cho đến cùng.

Hơn nữa cực kỳ hiếu thắng, không dễ dàng dựa vào người khác.

Người như vậy, rất thích hợp thu phục với tư cách trợ thủ.

Mấu chốt hơn là, Trương Chân Hải ở trong Nghịch giáo cũng rất được lòng người, thân thiết với nàng, cũng là một trong những phương thức để mình nắm giữ Nghịch giáo.

Bất luận là Trương Vân Khải, hay là hắn, đều mừng rỡ thấy một màn như vậy.

Mọi người thu thập tàn cục xong, Trương Chân Hải mới chợt nhớ tới.

"Đúng rồi, công tử, nghĩa phụ bảo ta chuyển lời cho ngài, cao thủ ngạnh công thượng thừa ngài muốn tìm, cuối cùng lại tìm được một người."

"Cuối cùng cũng có à?" Trong lòng Trương Vinh Phương vui vẻ.

"Là một người tên là Lý Quan Nhạc. Bọn họ vốn định tới Thứ Đồng buôn bán đội thuyền, nhưng bởi vì sóng gió trên biển mang đi tất cả, đầu tư đội tàu tổn thất hơn phân nửa, thuyền còn dư lại đều bị bán đi làm tiền bồi thường.

Hôm nay người này mang theo người một nhà, sinh sống trong nhà cũ ở vòng ngoài, dựa vào thỉnh thoảng làm hộ vệ lâm thời để sống sót qua ngày." Trương Chân Hải cấp tốc giới thiệu.

Lúc này nàng mặc bộ áo da đen bó sát người, phác họa nên đường cong hoàn mỹ.