TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 465: Vào rừng (3)

Mấy lần trước có nhiều người đều vô dụng, điều đó có nghĩa là có lẽ Bóng trong rừng sẽ không bị chế phục dựa vào số lượng người.

Ánh mắt một đám người đều dồn về hướng nơi có tiếng bước chân.

Chẳng mấy chốc, bóng dáng Triệu Địa Hổ và hai người khác đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cả ba trông rất kinh hãi, thỉnh thoảng vừa chạy vừa quay đầu nhìn lại, như thể đang né tránh điều gì đó.

Chờ đến khi cả ba người họ chạy được một quãng đường.

Mọi người cuối cùng đã có thể nhìn rõ người đang đuổi theo họ là gì.

Đó là một bóng người toàn thân mặc đạo bào bọc giáp sắt.

Bóng người không phân biệt được nam nữ, chiều cao gần hai mét, trên tay hắn ta cầm một trọng kiếm lưỡi rộng, trên thân kiếm đầy những vết nứt và rỉ sét. Rõ ràng là đã có lịch sử nhiều năm.

“Cuối cùng cũng gặp được ngươi… Bóng trong rừng!” Ánh mắt Ôn Thiếu Đông sắc bén, đưa tay ra gỡ thứ bọc trong vải đen phía sau lưng.

Những người còn lại của Chính Minh hội cũng cởi cái bọc trên lưng ra, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Thiết đạo nhân, chuẩn bị động thủ.

Răng rắc.

Đột nhiên, Thiết đạo nhân dừng bước, ngẩng đầu lẳng lặng nhìn về phía mọi người bên này.

Tầm mắt ẩn hiện dưới chiếc mũ giáp rơi thẳng vào trên người Trương Vinh Phương trong đám đông.

Vù.

Trong tích tắc, cơ thể Thiết đạo nhân đã hoàn toàn trái với cấu tạo của cơ thể người, rút lui, chạy như điên rời ra xa.

Trước khi mọi người kịp phản ứng, trong nháy mắt đã biến mất trong khu rừng tối tăm.

“Còn muốn chạy trốn sao?” Ôn Thiếu Đông lập tức quát chói tai, thoát ra đuổi theo sau.

Nhưng đuổi được một đoạn, bỗng phát hiện hoàn toàn không còn dấu vết của Thiết đạo nhân.

Lúc này hắn ta mới hậm hực quay trở về tại chỗ.

“Tiếc thật, để cho người này chạy thoát. Xem ra, sự chuẩn bị của chúng ta lần này thực sự rất phù hợp.”

“Nhị đương gia, nếu những thứ chúng ta chuẩn bị có thể khắc chế Thiết đạo nhân kia, tại sao chúng ta không nhân cơ hội này để diệt trừ hoàn toàn tên yêu nghiệt này?” Một tráng hán râu quai nón ở bên cạnh cao giọng nói.

“Đừng vội, thân pháp Thiết đạo nhân này cực nhanh, chúng ta không đuổi kịp, trừ phi có cơ hội có thể dồn ép hắn ta liều mạng với chúng ta.

Nhưng điều này không cần thiết. Mục tiêu lần này của chúng ta là trước tiên tìm được nhóm người Vân sư huynh Chính Minh hội đã tiến vào.

Ngoài ra còn có Trần Á, con gái của U Hằng Đao tiền bối. Về phần bóp chết yêu nghiệt này, sau khi cứu được người lại mưu tính tiếp!” Ôn Thiếu Đông nói rõ ràng mạch lạc.

“Đa tạ Ôn hội chủ và chư vị huynh đệ tỷ muội Chính Minh hội đã cứu mạng!”

Lúc này Triệu Địa Hổ và mấy tán nhân còn lại vẫn còn chưa hoàn hồn, vội vã bái tạ Ôn Thiếu Đông và những người khác.

Sau khi nhìn thấy sự nguy hiểm và cường hãn của Thiết đạo nhân, những người này không dám tiếp tục rời khỏi vùng phụ cận của Chính Minh hội.

Trương Vinh Phương ở phía sau, hơi nhíu mày.

Hắn cũng cảm nhận được tầm mắt của Thiết đạo nhân vừa rồi.

Đối phương vừa nhìn thấy mình liền vội vàng dứt áo rời đi, tâm lý cảnh giác khá mạnh.

Vừa rồi, nếu Thiết đạo nhân đến gần hơn một chút, hắn đã có dự định giết người này.

Không ngờ, người kia chỉ dừng lại ở khoảng cách an toàn, sau đó đột ngột rút lui.

‘Là trùng hợp à?’ Hai mắt Trương Vinh Phương nheo lại, thả lỏng cơ thể đang căng thẳng của mình.

Đối với phản ứng của Ôn Thiếu Đông và những người khác, hắn không để ý.

Lần này hắn đến đây với mục đích che giấu thân phận, không muốn thu hút sự chú ý của ng khác, đồng thời để điều tra rõ Bóng trong rừng có quan hệ gì với đồ vật hắn cần.

Có Chính Minh hội ở đây, có thể giúp hắn tiết kiệm nhân lực dò đường.

Không có cũng chẳng sao, chỉ là hơi phiền phức hơn một chút thôi.

Lúc này, Ôn Thiếu Đông đang định tiếp tục tìm kiếm thì đột nhiên từ khu rừng phía bên phải truyền đến một tiếng hét thảm.

“Là đội ngũ của Lâm Hoan lúc trước!” Vẻ mặt Ôn Thiếu Đồng thay đổi.

Ngay sau đó liền nhìn thấy bảy tám người lảo đảo lao ra khỏi cánh rừng, chạy về phía hắn ta.

“Động thủ!” Ôn Thiếu Đông thấy thế, quát to một tiếng, cởi đồ trên lưng xuống, lao thẳng về phía những người đó.

Những người còn lại của Chính Minh hội cũng sĩ khí đại chấn, lao về hướng đó theo sau hắn.

Trương Vinh Phương suy nghĩ giây lát, cũng theo sát phía sau, nhanh chóng đuổi theo.

Giống như hắn, còn có Triệu Địa Hổ và một số tán nhân đã tụ tập.

Và một tán nhân trong số đó là một nữ tử yểu điệu toàn thân mặc đồ đen, tay cầm song thích.

Tướng mạo nữ tử này tuy chỉ thanh tú nhưng ánh mắt lại trầm ổn, sắc bén. Mỗi khi đi một đoạn, đều cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh. Có vẻ là người cực kỳ cẩn thận.

Một nhóm người đi theo sau Chính Minh hội, chẳng mấy chốc đã đến một mảnh đất trống khác.