TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 164: Dị dạng

Kỹ Năng Phá Hạn dung hợp: Súc Bộ Trọng Sơn.

Thuộc tính có thể sử dụng: 0."

"Không đúng!" Bỗng nhiên, sắc mặt Trương Vinh Phương căng chặt.

Những nơi khác trên thanh thuộc tính đều bình thường, nhưng sinh mạng này...

Hạn trên hạn dưới thế mà lại đồng thời giảm xuống một điểm.

"Ta nhớ được, trước đó là 25 - 26!"

Trong lòng Trương Vinh Phương rùng mình. Trước khi luyện công, thuộc tính sinh mệnh của hắn còn chưa có giảm.

Tại sao luyện võ công đến Phá Hạn rồi, còn có thể tổn thương sinh mệnh thuộc tính thế?

Hiện nay chỉ tính võ công Đại Đạo Giáo thôi thì hắn đã là cao thủ Tam Phẩm.

Cộng thêm tất cả võ công đang có, đó chính là Lục Phẩm!

Lục Phẩm!

Ban đầu Thanh Hòa Cung cao nhất cũng chính là cung chủ Trần Hạc Thu, Lục Phẩm.

Vẫn là Lục Phẩm lão niên nữa.

Nói cách khác, hiện giờ hắn trở lại Thanh Hòa Cung, lấy tráng niên đánh lão niên, đó chính là một mình đấu quét ngang cả!

Lại càng không cần phải nói Kỹ Năng Phá Hạn dung hợp của hắn, có thể trong thời gian ngắn tăng mạnh uy lực.

Còn có lấy thân pháp thượng thừa của Chân Nhất Giáo, dung hợp thân pháp hoàn toàn mới, càng giống như quỷ mỵ, vô thanh vô tức.

"Tại sao...?? Tại sao phải giảm xuống?" Trong lòng Trương Vinh Phương bỗng có một loại cảm giác.

Hình như mình đã chạm tới một quy luật đặc thù nào đó.

Về liên hệ giữa thuộc tính sinh mệnh và thuộc tính võ công tu hành.

"Có lẽ ta nên tìm cơ hội nếm thử tăng thuộc tính sinh mệnh để thử xem, rốt cuộc sẽ xảy ra cái gì..."

Trương Vinh Phương suy tư trong lòng.

Đương nhiên, bây giờ điểm thuộc tính vẫn phải tập trung thêm vào phẩm cấp của võ công.

Bây giờ hắn vẫn chỉ là bỏ thêm một đống võ công phẩm chất thấp, nói là Lục Phẩm nhưng nếu đánh với người hoàn toàn tu tập võ học thượng thừa đi lên Lục Phẩm, phần thắng rất thấp.

Một vấn đề lớn nhất của võ công phẩm chất thấp là không có Kỹ Năng Phá Hạn.

Đại Đạo Giáo được xưng võ học yếu, đều có thể có Kỹ Năng Phá Hạn xuất hiện.

Có thể thấy được sự chênh lệch võ học còn phải lớn hơn hắn nghĩ nhiều.

Đến bây giờ, Trương Vinh Phương đã rõ ràng cảm giác được, miêu tả võ công Tiêu Dung nói năm đó e là rất có vấn đề.

Cao thủ võ công có khi đánh không lại mười binh sĩ huấn luyện tinh nhuệ.

Nhưng điều kiện tiên quyết ở đây là cao thủ không mặc giáp, không dùng vũ khí, không cần ám khí và các loại thủ đoạn khác, chỉ ngây ngốc xông đi lên liều mạng.

Nếu một cao thủ võ công đứng đầu trời sinh thần lực mặc vào trọng giáp, võ trang đầy đủ, tay lại cầm cung thần sức lực lớn...

Uy lực kia, sợ là...

Trương Vinh Phương chỉ tưởng tượng thôi đều cảm thấy đáng sợ.

Cao thủ võ công có phản ứng thần kinh vượt xa người thường, lực lượng tốc độ càng là cường hãn, sử dụng vũ khí, kéo dài khoảng cách sợ không phải là trăm kẻ địch sao?

"Có điều, thiên hạ võ công, duy nhanh không phá. Cho dù có thể đánh đến đâu, chỉ cần bị vây lại, cứ lâu như thế chung quy sẽ bị mài từ từ cho chết.

Vẫn là tốc độ thân pháp quan trọng hơn. Từ vừa mới bắt đầu sẽ không bị bao vây, ra vào tùy ý, càng có thể ám sát và thám thính tình báo quan trọng."

Trương Vinh Phương định ra trong lòng, hoạt động hai tay vừa đột phá Ưng Trảo Công.

"Thân pháp bây giờ của ta, cùng lắm là tương đương với Ngũ Phẩm, có chút không đủ dùng rồi... Đàm Dương này đàm long huyệt hổ, cao thủ đông đảo.

Hình ngục trưởng ít nhất là Bát Phẩm, còn có Thiên Toàn Cung Chân Nhất Giáo..."

Trương Vinh Phương nheo cặp mắt lại, quyết định lại đi tìm càng nhiều thân pháp hơn, để dung hợp tìm ra thân pháp thích hợp mình nhất, tăng lên tốc độ.

Cùng với việc đi tìm thân pháp, mỗi ngày không ngừng tập luyện phù pháp Đại Đạo Giáo.

"Mặt khác, cũng nên đi tập luyện Định Hồn Phù và Viêm Đế Phù rồi."

*

Minh Kính Cung, Đại Đạo Giáo.

Trương Vinh Phương đổi về đạo bào của bản thân, bước nhanh tiến vào cửa cung.

Đi qua sân rộng, lư hương, cùng với khách hành hương ra vào chủ điện.

Rất nhanh hắn đã đi tới trước đạo tràng truyền võ nằm bên cạnh Minh Kính Cung.

Minh Kính Cung cũng có truyền công độ sư tương tự, hơn nữa còn nhiều hơn so với Thanh Hòa Cung, tổng cộng có ba người.

Trương Vinh Phương đã sớm nghe được từ Hạ Dung Dung, ba vị độ sư truyền công theo thứ tự là: Minh Linh đạo nhân, Không Thành đạo nhân, Hư Nhất đạo nhân.

Ba người đều nắm giữ toàn bộ bảy loại phù pháp võ tu. Thậm chí bao gồm năm loại phù pháp y học mặt sau cũng có thể truyền thụ.

Trong ba người này, Hư Nhất đạo nhân tính tình lãnh đạm, vô dục vô cầu, giống như là Trương Hiên sư phụ, mỗi ngày nghiên cứu Quan Hư Công. Hiện nay lão ta đã bảy mươi tuổi, không nóng lòng với sự vụ truyền công. Thậm chí còn không để ý tới tử nữ gia tộc mình một tí nào.

Mà Không Thành đạo nhân tính tình bạo liệt, cương trực công chính, thích nhất giáo huấn đệ tử. Lại cực kỳ không có kiên nhẫn.