Dịch: Athox
... Đây chính là chỗ tốt của mỹ đức sao? Khiến cho người làm việc thiện đều được báo đáp, quả nhiên là phương pháp tốt để khuyến khích người ta theo đuổi đức hạnh, ít nhất nhìn bề ngoài là vậy.
Nghĩ đến một khả năng khác sâu xa hơn, Vương Lục không khỏi mỉm cười, hắn chuyển tầm mắt, chỉ thấy trên mặt những người vượt qua cửa ải khác đều mang theo vẻ ửng đỏ, hiển nhiên là đã được nếm trải tư vị và lợi ích của mỹ đức. Sau đó, Vương Lục chuẩn bị dẫn Lưu Ly Tiên rời đi nhưng vừa mới xoay người, liền nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi của Vọng Nguyệt Loan Vũ: "Vương Lục, lần này ngươi thắng nhưng Giang Lưu sư huynh nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Lời này, ngươi nên để Giang Lưu tự mình đến nói với ta, ngươi còn chưa có tư cách khiêu khích ta."
Kỳ thực ngay từ đầu Vương Lục đã không đặt tỷ đệ Vọng Nguyệt vào vị trí ngang hàng với mình, bản thân hắn là Thủ tịch của Linh Kiếm phái, vậy thì cùng là Ngũ Tuyệt, Thịnh Kinh tiên môn cũng chỉ có Thủ tịch, hoặc là người có địa vị tương đương với Thủ tịch mới có tư cách đối thoại trực tiếp với hắn, cho dù là Giang Lưu - người dẫn đội lần này, kỳ thực cũng kém hắn một bậc, càng không cần phải nói đến tỷ đệ Vọng Nguyệt.