Dịch: Athox
Thế nhưng, cũng không thể hoàn toàn trách Vương Lục gian xảo, bởi vì mọi người đều bước vào thạch thất và đọc quy tắc cùng một lúc, vậy tại sao ngay từ đầu Vương Lục đã nhìn ra được cách giải quyết chính xác, không bị những điểm gây nhiễu kia làm cho rối loạn? Trái lại còn lợi dụng chúng để hãm hại Thịnh Kinh một phen?
Đó chính là do cách suy nghĩ khác nhau, khi Vương Lục đã nắm được mấu chốt của cửa ải này, và nhận ra cách thức thích hợp nhất để hoàn thành thử thách này chính là liên kết tất cả mọi người thành một chuỗi, tiếp theo hắn làm, chính là tìm cách thuyết phục bản thân, khiến bản thân tin rằng những điều kiện gây cản trở khác, đều có thể dùng cách thích hợp để loại bỏ.
Ví dụ như trong quy tắc về thẻ thân phận, một thẻ thân phận và một loại thẻ thân phận khác nhau như thế nào, ví dụ như cha mẹ và con cái phải ghép cặp một - một, không phải là chỉ tấm thẻ cha mẹ với tấm thẻ con cái… Những lời giải thích kiểu như vậy, đều có thể thực hiện được mục tiêu ban đầu mà không vi phạm quy tắc: Liên kết tất cả mọi người thành một chuỗi.
Như vậy, nếu có thể nói thông được, tự nhiên là dựa theo biện pháp nói thông được để giải thích vấn đề là tốt nhất. Hơn nữa, xét theo tinh thần học thuật, giả thiết của lý luận càng ít thì càng đáng tin cậy, như vậy phương pháp xâu chuỗi chỉ cần giả thiết kim bài xác thực tồn tại tính hai mặt nhưng phương pháp phân chia lại phải giả thiết khảo nghiệm của Hiếu Môn là vì hãm hại người khác.