Dịch: Athox
Vương Lục vừa tức giận vừa buồn cười mắng: "Tiểu Hải, ngươi có còn tôn nghiêm không thế? Diệp sư tỷ của ngươi còn đang ở ngay bên cạnh nhìn kìa, ngươi cứ mãi khép nép như vậy, đến bao giờ mới rước được mỹ nhân về nhà đây?"
Đối với kiểu trêu chọc này, Hải Vân Phàm giờ đã có sức đề kháng rất cao, hắn thản nhiên cười nói: "Trong tình huống này mà còn giữ thể diện thì chỉ càng thêm mất mặt, đối với những việc mình không am hiểu, thỉnh giáo những người có chuyên môn chẳng phải là chuyện rất bình thường hay sao? Hơn nữa, từ sau hội bái sơn năm năm trước, trong lòng mấy vị sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội chúng ta Vương huynh vẫn là người có uy tín. Ngươi đồng ý chỉ điểm, Phỉ Phỉ sư tỷ cũng không có ý kiến gì, thậm chí ngay cả người của Côn Luân phái cũng phái ta đến thương lượng với ngươi."
Vương Lục cười lớn: "Xem ra người của Thịnh Kinh đã gây áp lực không nhỏ cho các ngươi."
"Ừm, hơn nữa vừa rồi ta đã ám chỉ với Chu Mộc Mộc về việc hai phái chúng ta liên minh, nàng ta có vẻ rất động lòng."