Đúng là Sâm La Kiếm vốn không dựa vào lực lượng để phân định mạnh yếu, nhưng dù sao cũng là Tiên phẩm kiếm pháp, lực phá hoại không phải tầm thường, một tên Luyện Khí thượng phẩm nho nhỏ, lại có thể cản được một kiếm của hắn? Đây không phải là đệ tử danh môn chính phái khiêu chiến vượt cấp, song phương đều là tinh anh của Ngũ Tuyệt tiên môn, chênh lệch cảnh giới chính là lạch trời không thể nào vượt qua, vậy mà lạch trời kia lại bị một kiếm của Khôn Sơn kiếm thô kệch kia san bằng… Lực phòng ngự của Vô Tướng Công rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Chưa kịp suy nghĩ nhiều, Triệu Khương Nguyên bước chân di chuyển, kiếm thứ ba như nước chảy mây trôi, thuận thế chém tới. Vương Lục giơ kiếm nghênh chiến, không chút nao núng.
Chỉ nghe thấy trên đài tiếng va chạm chói tai vang lên không ngớt, chỉ trong nháy mắt đã hai kiếm đã va chạm mấy chục lần, kiếm thế Sâm La Kiếm càng lúc càng dày đặc như lưới, bao phủ toàn bộ không gian xung quanh Vương Lục. Thế nhưng kiếm thế của Vương Lục lại không chút lùi bước, gằn giữ bảo vệ không gian ba thước trước mặt.
Một lúc lâu sau, tiếng va chạm kim loại vang lên không ngớt cũng dần dần yếu đi, Triệu Khương Nguyên sắc mặt cổ quái lùi về sau một bước.
Ngay sau đó, Vương Lục bỗng nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên đã bị nội thương.