Chó con cũng không nghĩ nhiều, tiến lên há miệng nuốt vào, cơn đói cồn cào trong bụng lại giảm đi đôi chút... Ngẩng đầu, lại thấy phía trước còn có một cái bánh bao thịt thứ ba...
Cứ thế, năm cái bánh bao thịt quý giá trong túi giới tử của Vương Lục đều bị chó con ăn sạch, nhưng khoản đầu tư này cũng không lỗ vốn, bởi vì chờ đến khi con chó con ăn đến choáng váng đầu óc kia kịp phản ứng thì đã nằm gọn trong nồi Minh Ngọc Hỏa rồi —— Vương Lục ném cái bánh bao thịt cuối cùng vào trong nồi, con vật nhỏ ngốc nghếch kia bèn thuận thế nhảy vào ăn.
Chờ nó kịp phản ứng, Vương Lục đã không chút lưu tình đậy nắp nồi lại.
"Gâu gâu, gâu..."
Cái nồi nhỏ lập tức rung lên kịch liệt, hiển nhiên là con vật nhỏ không cam tâm cứ thế trở thành một nồi thịt. Nhưng mà cái nồi nhỏ xuất phẩm từ Linh Kiếm sơn này cũng không phải vật tầm thường, không vào thì thôi, đã vào rồi thì muốn ra đâu có dễ dàng như vậy.