Lại qua một lúc, Minh Ngọc Hỏa dần dần tắt, Vương Lục liền ném thêm một khối vào, khiến cho lửa cháy càng mạnh.
Cún con trong nồi lập tức càng thêm khó chịu, dồn hết sức lực còn lại giãy giụa, thế nhưng Vương Lục lại tìm ra được một yếu quyết mới, hắn vận chuyển pháp lực trong cơ thể theo quỹ tích của Vô Tướng Kiếm Pháp, sau đó đột nhiên phóng ra, tuy rằng phạm vi phòng ngự chỉ có một chút, nhưng lực phòng ngự lại tăng lên gấp bội mà không biết nên nói là Vương Lục may mắn, hay là cún con xui xẻo, mấy lần công kích đều bị hắn đoán trúng, dễ dàng hóa giải.
"Chậc chậc, giãy nữa đi, càng giãy càng tốt, ngươi càng giãy ta càng thích, ta thích nhất là nhìn đám nhóc con rên rỉ dưới thân ta."
Mắt thấy nồi thịt thơm sắp sửa hoàn thành, Vương Lục vui mừng khôn xiết.
Nhưng mà ngay sau đó...