Công việc của bọn họ không phải đi cướp bóc, cũng không phải tống tiền, mà là nhanh chóng tiêu hóa di sản của Thất Tinh môn.
Trước khi Diệp Khinh Trần đầu hàng, Thất Tinh môn cũng coi như là một tà phái có tiếng ở Đại Minh quốc, thế lực vô cùng lớn mạnh, ngoài tổng đàn ở Đông Đạo phủ, ở bốn phủ còn lại của Đại Minh quốc, bọn họ đều có địa bàn riêng.
Một tháng sau, quá nửa địa bàn của Thất Tinh môn đã rơi vào tay Trí Giáo, dựa vào những địa bàn này, Trí Giáo không ngừng mở rộng phạm vi ảnh hưởng. Lại một tháng sau, số lượng tín đồ của Trí Giáo đã vượt qua con số mười vạn, đồng thời, ở tổng đàn cũ của Thất Tinh môn tại Đông Đạo phủ, Vương Lục tự mình ra tay, dựa vào con thuyền rách nát của Diệp Khinh Trần, xây dựng một pháp đàn mới - Liệt Phong pháp đàn di động, tuy chỉ là pháp đàn bát phẩm nhưng đúng như tên gọi, nó là pháp đàn di động, trong số những pháp đàn bát phẩm, nó được coi là thượng phẩm. Khi pháp đàn được xây dựng xong, rất nhiều người của Thất Tinh môn đã cảm động rơi lệ - Bọn họ chưa bao giờ dám mơ tưởng có một ngày mình có thể sở hữu một tòa pháp đàn như vậy.
Cũng bởi vậy, nhân tố bất ổn lớn nhất trong Trí Giáo dần dần bị tiêu trừ. Mặc dù mọi người đối với Thất Tinh môn cũ vẫn còn chút lưu luyến, nhưng mấy tháng qua, Trí Giáo không hề áp bức bóc lột họ, cũng không ném bọn họ vào lãnh cung, ngược lại còn yên tâm giao phó rất nhiều công việc quan trọng cho họ làm. Thái độ này thật sự khiến người ta không còn gì để nói.
Đồng thời, cùng với việc pháp đàn di động Liệt Phong được dựng lên, tốc độ phát triển của Trí Giáo lại càng tiến thêm một bước. Theo lời Vương Lục, từ nay về sau giáo phái chính thức bước vào thời đại song mỏ. Hai tòa pháp đàn cuồn cuộn không ngừng cung cấp tài nguyên, đặc biệt là Hỗn Độn pháp đàn kia, dưới vận hành của Vương Lục thường xuyên thực hiện mười một lần rút liên tiếp, tuôn ra vô số linh vật cực phẩm. Chỉ xét riêng về độ giàu có, Trí Giáo thậm chí có thể sánh ngang với một số môn phái cửu phẩm của Vạn Tiên minh, đúng là đất lớn của nhiều. Đương nhiên, nếu xét đến việc Trí Giáo có đến mười vạn giáo đồ, tính theo đầu người thì vẫn là không đáng để nói. Nói theo lời của Vương Lục thì đây chính là giai đoạn sơ cấp của sự thăng hoa thế giới.