Thế nhưng, Trí Giáo dù có khí thế phát triển mãnh liệt như vậy, đến tháng thứ tám sau khi thành lập cũng gặp phải một nút thắt.
Cuối cùng triều đình Đại Minh quốc cũng đã chú ý đến sự tồn tại của Trí Giáo.
Trên thực tế, theo như góc nhìn của Trí Giáo, phản ứng của Đại Minh quốc quả thực có phần chậm chạp. Dù trong suốt tám tháng qua, Trí Giáo luôn cố gắng hạn chế phương hướng phát triển, không đi khiêu chiến chính quyền, cũng không tạo ra động tĩnh gì quá lớn. Thậm chí, do sự tồn tại của Trí Giáo, tình hình trị an ở các nơi của Đại Minh quốc còn có chuyển biến tích cực hơn.
Thế nhưng dù sao, khi một giáo phái đã có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của hơn một ngàn vạn người trong nước, triều đình mới chịu để ý đến sự tồn tại của nó. Phản ứng này quả thực quá chậm chạp.
Nhưng dù sao đối phương cũng đã chú ý đến mình, Trí Giáo cũng không thể không có động thái gì. Vương Lục nhanh chóng phái sứ giả ngoại giao đến kinh đô Đại Minh quốc, để bày tỏ thiện chí với người đứng đầu đất nước này.