Lão dâm tặc nói xong, Vương Lục còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy bà chủ ở phía sau tức giận nói: "Kiếm loại tiền trái lương tâm như vậy, các ngươi ngủ có ngon không!?"
Bị bà chủ quát lớn, lão dâm tặc sợ tới mức run rẩy cả người, so với Vương Lục là tu sĩ Luyện Khí xuất thân từ danh môn đại phái, thật ra hắn càng sợ hãi nữ nhân thoạt nhìn không có chút tu vi nào mà lại có thể một quyền đánh vỡ vô số tầng phòng ngự của mình hơn —— đó mới là quái vật chân chính.
Cho nên nghe thấy nàng tức giận, lão dâm tặc vội vàng giải thích: "Thật ra, cũng không thể trách chúng ta hoàn toàn được. Những kẻ cuồng tín kia, rất nhiều khi là do bọn họ tự chuốc lấy. Chúng ta chỉ làm chút quảng cáo giả dối, nhưng giá cả rõ ràng, cũng không ép mua ép bán... Thậm chí có một số đệ tử có lương tâm nhìn thấy cảnh ngộ của bọn họ quá mức thê thảm, còn khuyên bọn họ nên cân nhắc kỹ lưỡng. Nhưng mà những tên cuồng tín đó căn bản sẽ không nghe lọt tai, nói nhiều, bọn họ còn nghi ngờ chúng ta phân biệt đối xử! Vì muốn tu tiên, cái gì bọn họ cũng dám làm. Nói ví dụ như Vương Gia thôn đi, hai ngày trước ta vừa nhận được tin tức, có mấy hộ sợ mất đi sự ưu ái của Thất Tinh môn, dự định sẽ... sẽ bắt cóc cha mẹ ngươi để lấy lòng."
Nghe xong lời này, bà chủ hơi kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn Vương Lục, lại phát hiện Vương Lục hoàn toàn không hề để tâm.
"Àii, có đôi khi ta cũng nghĩ, có lẽ đó chính là bản chất của con người. Chỉ vì một bình Bồi Nguyên Linh, có không ít kẻ dám làm chuyện giết người phóng hỏa!"