Tâm trạng của Hải Vân Phàm là tốt nhất, sau khi thở dài một hơi, hắn liền quên luôn cả mấy chục vạn linh thạch bị thua sạch, trở thành người cổ vũ tinh thần cho mọi người.
Hải Vân Phàm không nhắc đến trận đấu vừa rồi, hắn rót cho mỗi người một chén nước ấm, sau đó lại lấy chút điểm tâm, nói vài chuyện phiếm, cố gắng để điều chỉnh lại bầu không khí... Nhưng mà hiệu quả không được tốt lắm, mọi người đều bị đả kích quá lớn, không phải chỉ bằng những lời an ủi đơn giản là có thể giải quyết được.
Ngay khi Hải Vân Phàm đang do dự có nên đi mời Trưởng lão đến hay không thì Trảm Tử Dạ bỗng nhiên lên tiếng.
"Lần này là ta phụ lòng mọi người."
Giọng nói của Trảm Tử Dạ tuy trầm thấp, nhưng lại ẩn chứa một lực lượng cổ vũ lòng người, những người khác đang chìm trong thất vọng như Diệp Phỉ Phỉ đều bị đánh thức.