Vương Lục ngắt lời: "Trí Giáo à? Ta cũng có nghe nói qua."
"Không sai, chính là Trí Giáo." Chu Tần nghiến răng nghiến lợi, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Lục, thầm nghĩ tiểu tử ngươi diễn cũng giỏi thật.
"Vậy ngươi muốn nói gì với ta về Trí Giáo?" Vương Lục nhìn Chu Tần với vẻ mặt tò mò, dường như hắn thật sự không có chút liên quan nào đến Trí Giáo.
Chu Tần cười lạnh: "Là thế này, không biết Văn Bảo sư đệ bị làm sao, mà lại chạy đến cái tổ chức Tà giáo đó làm Trưởng lão! Ta nghĩ quan hệ giữa ngươi và hắn ta rất tốt, có lẽ ngươi biết chút ít gì đó."
Vương Lục nhướng mày, cười phá lên: "Gã mập chết tiệt đó đâu phải con trai của ta, hắn muốn chạy đi đâu làm Trưởng lão thì liên quan gì đến ta? Nói không chừng là do hắn ở trên núi làm tiểu binh chán rồi nên xuống núi muốn thử cảm giác làm lãnh đạo một phen."