Sư huynh thật không hổ là sư huynh.
Trên thực tế, đoạn đường này cống hiến của Vương Lục còn nhiều hơn Văn Bảo nhận thức được! Vô luận hắn và Văn Bảo phối hợp ăn ý thế nào, tu vi chung quy vẫn là vết thương chí mạng, nếu như không phải mỗi một lần đều vừa đúng lúc nắm bắt thiên thời địa lợi, đừng nói Thạch Mộc Viên nhị cấp tam phẩm, coi như là tinh quái nhị cấp tứ ngũ phẩm liều mạng bọn họ cũng không làm gì được. Mà thiên thời địa lợi này nào có dễ dàng nắm chắc như vậy? Dọc theo đường đi Vương Lục cơ hồ không hề sai sót trực tiếp tìm tới hang ổ của các tinh quái, quả thực giống như thợ săn lão luyện sống ở đây đã lâu!
Đương nhiên Vương Lục không sống ở đây lâu, nhưng hơn một tháng trước, khi cùng sư phụ ngự kiếm phi hành trên không trung Tiểu Thanh Vân, từ trên cao nhìn xuống, Vương Lục đã nhanh chóng nắm bắt được toàn cảnh Tiểu Thanh Vân, cộng thêm thiên linh căn có xúc giác nhạy bén đối với thiên địa linh khí, kết hợp với năng lực suy luận của nhà thám hiểm chuyên nghiệp, phối hợp với một bộ phận tư liệu nội bộ của môn phái, khiến cho hắn dần dần phỏng đoán ra được vị trí sào huyệt của rất nhiều tinh quái.
Mà đây cũng là một trong những át chủ bài mấu chốt để Vương Lục tham gia khiêu chiến rèn luyện lần này.
Vì lần khiêu chiến rèn luyện này, Vương Lục đã chuẩn bị trọn vẹn hơn nửa ngày, đối với một học bá mà nói, hơn nửa ngày đã có thể chuẩn bị ra quá nhiều thứ. Trước khi xuất phát, Vương Lục chẳng những đối chiếu với bản đồ của Tiểu Thanh Vân, phân tích sự phân bố tinh quái ra hơn phân nửa, hơn nữa ngay cả phương pháp ứng phó với mỗi loại tinh quái cũng đã soạn thảo ra nhiều phương án.