TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 998: Vô Địch Đại Biến Thái (1)

Nhưng cầm thú vẫn là cầm thú, nói bị áp chế nhưng có thể áp chế cả một đời sao.

Đoán chừng có thể chịu được một buổi tối đã là cực hạn của tên nhân loại vô sỉ này.

"Ngươi, ngươi đừng làm loạn, ta là Thánh Nữ Vạn Yêu Sơn, nếu như ngươi dám gây bất kỳ bất lợi gì đối với ta, Vạn Yêu Sơn tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi." Thanh Loan ngoài mạnh trong yếu, bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng sau cùng, hi vọng Hạ Bình không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu không nhất định sẽ tạo thành vết rách cực lớn cho Nhân tộc với Yêu tộc, mâu thuẫn không cách nào đền bù.

"Liên quan đến ta cái rắm, có gan gọi đám Yêu Vương kia đến cắn ta đi."

Hạ Bình hết sức khinh thường.

Nhân loại hỗn đản!

Thanh Loan hiện tại cũng coi như là biết rõ vì sao Linh Lung muội muội thống hận tên nhân loại này như thế, nhân loại hỗn đản này to gan lớn mật, làm việc căn bản sẽ không bận tâm đến hậu quả.

Hiển nhiên, hắn cũng sẽ không bận tâm thân phận mình là Thánh Nữ Vạn Yêu Sơn.

Nếu thật sự có một chút bận tâm thì khả năng tiểu tử này sẽ không dám bắt đời sau của Yêu Vương, thậm chí còn đấu giá tại chỗ, nhân loại này căn bản là hạng người vô pháp vô thiên!

Hiện tại mình thế mà lại rơi vào trong tay nhân loại này, quả thực là xui xẻo tám đời.

"Ác ma nhân loại, ngươi, chẳng phải ngươi đã đồng ý chỉ cần ta nói ra bí mật con đường Yêu Vương thì ngươi sẽ không bắt nạt Thanh Loan tỷ tỷ sao?" Thỏ Linh Lung phẫn nộ trừng mắt Hạ Bình, cho rằng nhân loại này không tuân thủ hứa hẹn.

"Đã đồng ý, nhưng mà xem lại thái độ các ngươi phách lối như vậy, ta quyết định thay đổi chủ ý." Hạ Bình lộ ra một bộ dáng toàn bộ là các ngươi sai. "Chọc giận ta, nhất định phải trả giá đắt, đây là cái đạo lý nhân sinh trân quý thứ nhất ta cho hai yêu các ngươi, hi vọng các ngươi có thể cố mà trân quý."

"Còn có tiểu thị nữ, lần này ngươi cũng đừng hòng trốn."

Cái gì? !

Khuôn mặt Thỏ Linh Lung trắng bệch, rốt cuộc nhân loại này có ý gì, mình cũng đừng hòng trốn, chẳng lẽ nhân loại này cho rằng một mình Thanh Loan tỷ tỷ đã không đủ thỏa mãn hắn nên đã bắt đầu muốn ra tay đối với hoàng hoa khuê nữ mình này sao? Lần này hắn muốn nhất tiễn song điêu, là muốn hai nữ các nàng chung một chồng hay sao? !

Nghĩ tới đây, nàng liền hứ một ngụm, tên nhân loại sắc lang này, vô liêm sỉ, cả ngày muốn làm loại chuyện dơ bẩn vô sỉ, không biết làm chút chuyện chính, sớm muộn hỗn đản này sẽ chết ở trên bụng nữ nhân.

Thanh Loan hiển nhiên cũng có ý nghĩ giống như vậy, đôi mắt đẹp lộ ra lửa giận, một khi tên nhân loại hỗn đản này dám gây bất lợi đối với mình cùng Linh Lung muội muội, dù cho nỗ lực trả giá cực lớn cũng phải khiến tên nhân loại này nếm hết quả đắng, khiến hắn rõ ràng khắc sâu nhận thức được muốn chiếm tiện nghi Thánh Nữ Yêu Tộc cũng không phải dễ như vậy.

"Được rồi, không nói nhảm thêm gì với các ngươi nữa, bắt đầu đi." Hạ Bình khoát khoát tay, căn bản không để ý tới ánh mắt phẫn nộ của hai Thánh Nữ Yêu Tộc Thỏ Linh Lung và Thanh Loan, động thủ ngay lập tức.

Đầu tiên hắn rời khỏi cái sơn động này, sau đó lấy ra một cái bao, bên trong có hai bộ trang phục của nữ hầu.

Mà hai bộ trang phục nữ hầu này là hắn thả trong không gian giới chỉ trong lúc vô tình, trước khi đến đây một mực không có cái tác dụng gì, liền tạm thời quên mất.

Hiện tại đúng dịp lấy ra, cho hai Thánh Nữ Yêu Tộc một bài học khắc sâu.

Ba ba mấy lần, Hạ Bình liền cưỡng ép khiến Thỏ Linh Lung và Thanh Loan mặc vào trang phục nữ hầu, lúc này khí chất trên thân hai người thay đổi lớn, từ Thánh Nữ biến thành tiểu thị nữ đáng yêu, với nữ quản gia thành thục mê người.

Đặc biệt là dáng người hai Thánh Nữ Yêu Tộc hết sức nóng bỏng, mặc trang nữ bộc cực kỳ sát người, càng làm nổi bật lên dáng người của hai người, động vật giống đực thấy trợn mắt hốc mồm, hormone gia tăng kịch liệt.

"Ngươi, đến cùng ngươi muốn làm cái gì đối với chúng ta?" Thỏ Linh Lung với Thanh Loan đều điên, khuôn mặt đỏ bừng, không biết làm sao, mặc y phục như thế thật sự là xấu hổ tới cực điểm, đây rõ ràng chính là y phục mà giống đực nhân loại vô sỉ vì mình mới sáng tạo ra, trên dưới toàn thân không có chút vẻ đẹp nào.

Đặc biệt là Thanh Loan, ngày bình thường đều là cao quý hào phóng thành thục, như là một nữ hoàng, mọi cử động đều đoan trang trang nhã, tiếp nhận lễ nghi vương, nàng chưa bao giờ mặc y phục vô liêm sỉ như vậy.

Đây quả thực là triệt để phá vỡ hình tượng ngày bình thường của nàng, đối với nàng mà nói, mặc vào trang phục nữ hầu đáng xấu hổ này không khác gì với việc không mặc quần áo trên người.

Tuy Thỏ Linh Lung cũng đã từng mặc quần áo này ở trong biệt thự Hạ Bình, nhưng hiện tại mặc vào lần nữa lại ôn lại xấu hổ lúc trước, cái này khiến nàng tăng mạnh sự hổ thẹn, xấu hổ giận dữ muốn chết.

"Đây là một lần giáo dục cho các ngươi."

Hạ Bình đứng chắp tay, từ tốn nói: "Về sau các ngươi ngoan ngoãn ở bên cạnh ta làm người hầu gái, giặt quần áo xếp chăn, châm trà đưa nước, mọi thứ đều phải làm xong, nếu không thì các ngươi có thể tưởng tượng được hậu quả."

Hắn nói ra yêu cầu của bản thân.