Làm người hầu gái? !
Thỏ Linh Lung với Thanh Loan đều hết sức tức giận, thân là Thánh Nữ yêu tộc, mười ngón không dính nước mùa xuân đó là bố trí cơ bản, cho tới bây giờ cũng chỉ có người khác hầu hạ các nàng, làm sao cần các nàng đi hầu hạ một người nam nhân.
Nếu như đây là trò đùa thì cái trò đùa này coi như quá lớn rồi.
"Đến cùng trang phục nữ hầu này lấy từ đâu ra?" Thỏ Linh Lung cắn răng nói.
Hạ Bình đương nhiên nói ra: "Đương nhiên là mang vào từ bên ngoài."
"Biến thái!"
Lúc này Thanh Loan mắng to: "Ngươi tiến vào cái không gian thí luyện này từ bên ngoài, không cầm đồ vật khác, thế mà lại cầm hai bộ trang phục nữ hầu, đến cùng ngươi muốn làm gì?"
Nàng quả thực điên, căn bản không cách nào tưởng tượng nổi.
Phải biết ở trong cái không gian thí luyện này có rất nhiều nguy hiểm, không thành Vương liền chết, tỉ lệ tử vong là chín phần chín (9,9) trở lên.
Vì ứng phó với nguy hiểm trong không gian thí luyện này, người bình thường sẽ mang đủ loại vật tư quan trọng, ví dụ như vũ khí, ví dụ như đan dược chữa thương, ví dụ như các loại vũ khí phòng ngự.
Nhưng bởi vì sức người có hạn, cho nên đồ vật mỗi người mang theo là cực kỳ ít, cần trải qua lựa chọn tỉ mỉ.
Nhưng nhân loại này thì khác, thế mà lại mang hai bộ trang phục nữ hầu ở trong hành lí, cuối cùng là có ý nghĩ biến thái gì mới có thể mang những vật này vào, đến tột cùng có mục đích gì? !
Là muốn tự mình mặc, hay là đã sớm ngắm chuẩn mục tiêu hai người bọn họ.
Nàng đều không thể suy nghĩ ra mục đích Hạ Bình làm như vậy, đoán chừng là người thông minh nhất Vạn Yêu Sơn cũng không tưởng tượng ra được.
"Ngươi không cần quản ta muốn làm gì, tóm lại nếu như các ngươi còn dám phản kháng thì cũng đừng trách ta không khách khí." Hạ Bình hết sức bá đạo, căn bản không hề có bất kỳ ý giải thích nào.
Chưa thấy qua người hầu gái còn dám ngay mặt nghi vấn chủ nhân.
"Ngươi!"
Thanh Loan với Thỏ Linh Lung hết sức tức giận, nhân loại này thật sự là quá bá đạo, không giảng đạo lý chút nào.
"Hạ đại ca."
Lúc này bên ngoài bỗng nhiên có bốn năm yêu quái xông tới ngay lập tức, trong đó có Vận Rủi Quạ Đen cùng với Kim Chúc Hổ và các thiên kiêu yêu quái, chúng nó tựa hồ có chuyện quan trọng gì đó muốn bẩm báo, vội vã xông tới.
"Hả? !"
Vận Rủi Quạ Đen và các yêu quái mới vừa đi vào bên trong cái sơn động này, nhìn thấy bộ dáng của hai người Thỏ Linh Lung cùng Thanh Loan, đồng tử co vào, không nhịn được kêu lên.
Bời vì quần áo như thế này thật sự để chúng nó quá kinh ngạc, ở trong mắt chúng nó, từ trước đến bây giờ Thanh Loan đều là đoan trang trang nhã, cao quý hào phóng, chưa bao giờ mặc loại quần áo như thế này.
Nhưng không thể không nói nó cũng có một hương vị khác, khiến cho người ta không nhịn được hóa thành sói.
Về phần Thỏ Linh Lung mặc vào bộ y phục này, thật sự là rất thích hợp, một mặt thanh tú động lòng người, quả thực giống như là tiểu thị nữ bị chủ nhân bắt nạt đến quen thuộc.
"A!"
Hai người Thanh Loan với Thỏ Linh Lung không nghĩ tới ở thời điểm này thế mà lại gặp phải yêu quái đồng tộc tiến đến, bị nhìn thấy tình cảnh xấu hổ như thế này ngay lập tức.
Nếu như bây giờ có cái hố thì các nàng quả thực hận không thể chui xuống dưới ngay lập tức, xấu hổ đến mức không có mặt mũi gặp người khác.
Hai khuôn mặt tuyệt mỹ bắt đầu đỏ lên ngay lập tức, xinh đẹp không gì sánh được, phảng phất như cái sơn động tối tăm này đã sáng lên không ít, như là nữ thần dưới mặt trăng.
"Các ngươi có chuyện gì?"
Hạ Bình bình tĩnh tự nhiên, tựa hồ hoàn toàn không biết rõ chung quanh xảy ra cái gì, có chút bộ dáng tập mãi thành thói quen.
Nhân loại cầm thú!
Thanh Loan với Thỏ Linh Lung đều mắng to ở trong lòng, rõ ràng đã xảy ra chuyện xấu hổ như thế này, thế mà còn lộ ra một bộ dáng như không xảy ra chuyện gì cả, da mặt quả thực là dày tới cực điểm.
So da mặt với gia hỏa này, một chút thiên phú võ học như vậy căn bản chính là cái rắm.
Nếu như trên thế giới này có thần công da mặt dày thì hắn tuyệt đối là cao thủ nhất đẳng, là loại ngay cả đạn hạt nhân đều không bắn thủng được.
"Hạ đại ca. . ."
Vận Rủi Quạ Đen và các yêu quái đều hai mặt nhìn nhau, nhìn Hạ Bình, lại nhìn sang Thỏ Linh Lung với Thanh Loan, bọn họ cảm thấy bầu không khí hết sức quỷ dị, không biết nên nói gì.
"Có chuyện gì cứ nói thoải mái nha, đương nhiên nếu như không có chuyện gì quan trọng mà vô duyên vô cớ đến quấy rầy ta thì ta sẽ rất tức giận, hậu quả đó là khá nghiêm trọng. Nói thật, ta mà tức giận lên thì ngay cả chính ta đều sẽ sợ hãi." Hạ Bình cười tủm tỉm nhìn lấy Vận Rủi Quạ Đen và các yêu quái.
Ác ma!
Nhân loại này căn bản là ác ma đội lốt da người!
Nhìn thấy nụ cười cười tủm tỉm này của Hạ Bình, Vận Rủi Quạ Đen và các yêu quái không cảm giác được bất kì một tia ấm áp gì, ngược lại cảm thấy toàn thân phát lạnh, tựa hồ có một luồng khí lạnh truyền khắp toàn thân, đông lạnh xương cốt của bọn hắn.
Chúng nó cũng biết vì sao Hạ Bình sẽ tức giận như vậy, tuyệt đối là những yêu quái này tùy tiện tiến đến, quấy rầy niềm vui thú của nhân loại này, kết quả là giận chó đánh mèo.