TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 964: Đây Là Cảnh Cáo (2)

"Không thể nào, tên nhân loại này dám làm như vậy, hắn đây là muốn khai chiến với rất nhiều Chủng Tộc ở Vô Tận Hải sao? !"

"Chỉ là vì mấy cái hòn đảo nhân loại, lại muốn diệt thành thị chủng tộc trọng yếu của chúng ta, đến tột cùng là hắn muốn làm gì? !"

"Một khi làm ra loại chuyện như vậy, hắn cũng tuyệt đối không có kết quả tốt."

"Không thể khinh thường, người khác không dám làm, nhưng mà tên người điên Hạ Bình này tuyệt đối là làm ra được."

Rất nhiều Hải Yêu đều run rẩy, nếu như đổi lại một người khác nói lời như vậy, làm ra chuyện như vậy, chúng nó sẽ cho rằng căn bản đối phương cũng không có can đảm này, là đang đe dọa chúng nó, phô trương thanh thế.

Nhưng mà tên nhân tộc Hạ Bình nói lời như vậy, làm ra chuyện như vậy.

Tiểu tử này không chuyện ác nào không làm, Vương Cung Bảo Khố của cá mập Yêu Vương của cũng dám dọn sạch, con cháu của rất nhiều Yêu Vương cũng dám đánh, thậm chí Công Chúa Nhân Ngư cũng dám bắt, còn có chuyện gì tiểu tử này là không dám làm.

Người dám xem thường lá gan của tên nhân loại này, trên cơ bản đều đến Địa Ngục sám hối.

"Đại Vương Tử!"

Rất nhiều Hải Yêu đều nhìn lấy Hải Bằng, muốn biết ý nghĩ của nó, nếu quả thật muốn hạ lệnh chém giết nhân loại trên nhưng hòn đảo Lan Hoa đảo, không hề nghi ngờ cũng lập tức sẽ cùng nhân loại khai chiến toàn diện, thành thị của mỗi con Hải Yêu đều sẽ gặp phải tên nhân loại này trả thù điên cuồng. . .

Vừa nghĩ tới chuyện thành thị của chúng nó bị vùi vào vô số bom hạt nhân, đồng thời dẫn nổ, trời đất rung chuyển, đồng bào cùng chủng tộc tử thương vô số, chúng nó lập tức kinh hồn bạt vía, mặt xám như tro.

Chúng nó không sợ chết, nhưng mà bạn bè người thân của chúng nó cũng không sợ chết sao? !

"Thả bọn họ."

Bộp một tiếng, Đại Vương Tử của Hải Long tộc Hải Bằng bị hù dọa đến tê liệt trên mặt đất, toàn thân đều đang run rẩy, cũng không dám lại kiên trì, uy hiếp này của Hạ Bình đã xích lõa ra ngoài, không có ý đồ che giấu ý muốn của chính mình chút nào.

Dám can đảm làm ra loại chuyện như này, phải có lá gan dám đồng quy vu tận.

Hiển nhiên, Hải Bằng còn không có can đảm này, cũng không làm được quyết định điên cuồng như vậy.

Dù sao tên hỗn đản nhân loại này chân trần không sợ giày rách, chết đạo hữu, không chết bần đạo, nhưng mà nó không làm được, thân là Đại Vương Tử của Hải Long tộc phải lo lắng thật nhiều, nào dám làm ra chuyện mạo hiểm như vậy.

Ngày thứ hai, Hải Long tộc, Chương Ngư tộc, Hải Bối tộc, Điện Man tộc và những chủng tộc Hải Yêu khác lập rút lui tức khỏi những hòn đảo của nhân loại, một người cũng không giết, thậm chí cũng không cướp đi một món bảo vật nào, cứ như vậy mà đi rút đi.

Trong lúc nhất thời, mọi người nhân loại bị bắt làm tù binh đều như là ở trong mộng mới tỉnh, nếu như không phải trên người còn bị dây thừng cột, bọn họ còn cảm thấy có phải mình đang nằm mơ hay không, bằng không làm sao lại xảy ra loại chuyện hoang đường như thế.

"Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Vì cái gì những Hải Yêu hung tàn tà ác này bỗng nhiên trong lúc này lại rút đi, một chút tin tức cũng không có truyền ra?" Có người nghi hoặc không hiểu.

Trên thực tế, đây cũng là nghi hoặc của tất cả mọi người, hoang mang không thôi.

"Ta biết, khẳng định là lão tổ, tuyệt đối là lão tổ của chúng ta ra tay, bằng không những Hải Yêu này làm sao lại ngoan ngoãn rút lui, ngay cả cái rắm cũng không dám phóng."

"Nói đúng, nếu như không phải Vương giả tự mình ra mặt, chấn nhiếp bọn Hải Yêu này, để chúng nó biết rõ Vương giả của nhân loại chúng ta lợi hại, như thế nào lại ngoan ngoãn rời đi, ngay cả một sợi lông cũng không dám lấy đi."

"Lão tổ của Chúng ta thật sự là lợi hại, không hổ là Vương giả, ngay cả bọn Hải Yêu hung tàn vô pháp vô thiên này cũng bị dọa đến té cứt té đái."

Mọi thành viên nhân loại đều đắc chí vừa lòng, có loại cảm giác vinh hạnh, có Vương giả bảo bọc, cảm giác hết sức an toàn.

"Thế nhưng mà nếu như những Hải Yêu đó thật sự sợ lão tổ của chúng ta mà nói, như thế nào lại tới đối phó chúng ta? Chẳng lẽ có nguyên nhân khác sao." Có người nói ra nghi vấn của bản thân.

Mọi người cũng sững sờ, cảm thấy rất có đạo lý, nếu như lực chấn nhiếp của lão tổ gia tộc mình thật lợi hại như vậy, những Hải Yêu này cũng không dám trắng trợn xâm lấn hòn đảo của bọn họ như vậy.

"Chẳng lẽ chuyện này có quan hệ gì với Hạ Bình?" Một số người lập tức nhớ tới Hạ Bình.

Nhưng mà, lập tức có người phản đối:

“Không có khả năng, tên này dù cho có ba đầu sáu tay cũng không có khả năng dọa sợ bọn Hải Yêu này, chẳng lẽ hắn càng thêm đáng sợ so với Vương giả hay sao?"

Không ít người đều gật đầu đồng ý, không nói trước tiểu tử này có năng lực như thế hay không, đầu tiên căn bản đấy cũng là tên hỗn đản thấy chết không cứu, như thế nào lại ra tay cứu bọn họ? !

"Sau khi trở về, nhất định phải lên án tên tiện nhân Hạ Bình thấy chết không cứu này, thế mà tình nguyện hy sinh tánh mạng của chúng ta, cũng không đồng ý giao ra Công Chúa Nhân Ngư, còn vô liêm sỉ để cho chúng ta hy sinh tánh mạng, trở thành liệt sĩ, lấy đại cục làm trọng, việc này là hành vi ti tiện tới cỡ nào, ta cùng tên hỗn đản kia không đội trời chung."

Một gã con cháu của Vương Giả nghiến răng nghiến lợi, hắn xem như nhớ kỹ tên tiện nhân Hạ Bình kia, trước đó cũng bởi vì tên hỗn đản này, bọn họ kém chút cũng đã để cho đám Hải Yêu kia giết chết.