TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 965: Nịnh Bợ

Chuyện này, cho dù bọn họ chết cũng sẽ không quên.

May mắn đám Hải Yêu kia nhìn rõ mọi việc, không có giống như tên tiện nhân Hạ Bình tà ác khi, nếu không mà nói bọn họ làm sao còn có mạng tiếp tục sống trên thế giới này, sớm đã trở thành đồ ăn trong bụng của đám Hải Yêu kia.

"Lão tổ tới."

Bỗng nhiên trong lúc này, có người lập tức hét lớn một tiếng, chỉ thấy bầu trời xuất hiện hai ba chiếc phi thuyền, chúng nó từ xa mà đến gần, nhanh chóng bay tới, buông xuống trên mặt đất.

Sau đó, ở trong phi thuyền lập tức đi ra hơn mười vị Vương giả, đều là các Vương giả của đại gia tộc, chính thức là đại lão.

"Lão tổ!"

Một đám người lập tức đi lên, cảm động đến rơi nước mắt, đang muốn nói ra tâm tình cảm tạ lão tổ như Trường Giang thao thao bất tuyệt.

Nhưng mà nhanh chóng lại có người kinh hô một tiếng:

“Mẹ nó, tiện nhân Hạ Bình kia làm sao cũng ở nơi này?" Hắn trừng to mắt, lập tức đã phát hiện Hạ Bình đang cùng chư vị Vương giả chuyện trò vui vẻ, một bộ dáng cảm tình rất tốt.

Hắn bị dọa đến kém chút tròng mắt cũng sắp lòi ra ngoài.

"Mả mẹ nó, tiện nhân Hạ Bình kia còn dám tới? Ta phải tới đập chết hắn." Một gã đàn ông vạm vỡ tính khí hết sức táo bạo, nhớ lại thù mới hận cũ, liền muốn xông tới, muốn giáo huấn Hạ Bình một trận nhớ đời.

Bất quá còn không chờ bọn hắn xông đi lên, Phan Đạt - ông tổ nhà họ Phan giận quát một tiếng:" Đến tột cùng là các ngươi đang làm gì, thứ đồ không biết lớn nhỏ, nhìn thấy Hạ huynh đệ còn không vấn an, còn thể thống gì!"

"Nếu như lần này không phải Hạ huynh đệ tự mình ra tay, mỗi người các ngươi cũng đã chết , có thể nói hắn chính là ân nhân cứu mạng của các ngươi, mỗi người các ngươi mau tiến lên nói lời cảm tạ với hắn."

Sắc mặt lão tộc trưởng hết sức nghiêm túc.

Cái gì? !

Tất cả mọi người đều ấm ức, giống như bị nhét một con cóc vào trong mồm vậy, bị kìm nén đến đỏ bừng cả khuôn mặt, gần như nói không ra lời, rõ ràng chính là tên hỗn đản này kém chút đã hại chết bọn họ.

Cũng chính là bởi vì tên này, mới trêu chọc rất nhiều Hải Yêu, bọn họ là tôm tép nhỏ bé bị vạ lây, bất kể nhìn theo góc độ nào, tên Hạ Bình này chính là kẻ cầm đầu, hẳn là bị phê phán mới đúng.

Hiện giờ lắc mình biến hoá, vậy mà trở thành ân nhân cứu mạng của bọn họ, vẫn phải nói lời cảm tạ với hắn hay sao? ! Nếu như đó là một trò đùa mà nói, như vậy cái trò đùa này coi như chơi lớn.

"Hèy(thở dài), khách khí khách khí, Phan huynh khách khí làm gì, tất cả mọi người đều là huynh đệ nhân tộc, còn phân chia lẫn nhau làm gì, ra tay cứu viện bất quá là tiện tay mà thôi, còn nói tạ ơn làm gì, đưa lễ vật trân quý gì đó là được rồi, thật sự là quá khách khí."

Hạ Bình khoát khoát tay, bộ dáng khiêm tốn.

Cẩu thí tặng lễ!

Một đám người nhe răng, lão tổ của bọn họ căn bản là không có nói ra chuyện tặng lễ gì đâu à, ngược lại da mặt của tên này lại dày tới cực điểm, chẳng biết xấu hổ nói đến chuyện tặng lễ, rõ ràng là sợ người khác không tặng lễ, cố ý nói ra chuyện này.

Mà hỗn đản này lại gọi lão tổ nhà mình cái gì mà Phan huynh? Phan đại ông nội ngươi, xưng hô này cũng là ngươi có thể nói sao?

Phải biết, Phan Đạt cũng chính là tổ nhà họ Phan của bọn họ ông, bối phận cực cao, gần như người ở đây đều là cháu trai cháu gái hắn, hiện giờ tiểu tử này ngược lại dám cùng mình ông tổ nhà họ Phan xưng huynh gọi đệ, địa vị ngang vai ngang vế.

Cứ như vậy, tất cả bọn họ chẳng phải là đều là con cháu của tên vô sỉ Hạ Bình này hay sao? ! Bối phận quá lộn xộn! Có loại chuyện chiếm tiện nghi như này hay sao?

Bọn họ đều mặt mày hung dữ trừng mắt Hạ Bình.

"Không không không, chuyên này tuyệt đối không xem như khách khí." Phan Đạt liên tục khoát tay, "Nếu như không phải Hạ huynh đệ, bọn nhãi con này đã sớm chết, làm sao còn có thể nhảy nhót tưng bừng như vầy, nhảy nhót tưng bừng như này."

"Nói lời cảm tạ chỉ là một phần thôi, tặng lễ cũng là việc cần thiết, chờ sau này Phan gia ta nhất định chuẩn bị một món lễ lớn cho Hạ huynh đệ."

Giọng nói của hắn hết sức thành khẩn.

"Lão tổ!"

Con cháu Phan gia ở đây đều hết sức ấm ức, cũng là do chính tên hỗn đản này gây ra họa, không tìm hắn bồi thường coi như vận may của hắn tốt, hiện giờ vẫn phải tặng lễ cho đối phương, thế giới còn có chuyện như vậy hay sao? !

"Đúng rồi, Hạ huynh đệ, tiền tài chính là vật ngoài thân."

"Có thể cứu mạng rất nhiều con cháu của gia tộc chúng ta, bao nhiêu tiền cũng không đáng kể."

"Lần này toàn do Hạ huynh đệ ra tay, không phải Hạ huynh đệ giải quyết tốt đẹp vấn đề này, chúng ta cũng không biết như thế nào cho phải."

Mười người Vương giả đều nói với hạ Hạ Bình.

Dù cho lão tổ Vương Khang của nhà họ Vương có thành kiến lớn với Hạ Bình cũng không thể nói gì hơn, bởi vì trong việc này, Hạ Bình biểu hiện thật sự là quá kinh người, dễ như trở bàn tay lập tức tan rã liên quân của bọn Hải Yêu này, ngăn cản chiến tranh bùng nổ, đồng thời khiến những con Hải Yêu này cam tâm tình nguyện rút đi, loại biểu hiện này gần như là hoàn mỹ.

Hơn nữa với thiên phú của đối phương, tấn thăng Vương giả cảnh, đó là chuyện chắc như bắp rồi.