TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 703: Trang Bức Rồi Bỏ Chạy

Phải biết, lão đại của chúng là nhân vật nào, chính là tai ách của vũ trụ, là quái vật mạnh kinh khủng khiếp đã từng làm diệt vong Yêu tộc.

Dù cho Yêu tộc trả một cái giá cực lớn, tử thương vô số, cũng không có thể giết chết nó.

Chỉ có thể trấn áp nó ở nơi này, dựa vào năm tháng dài đằng đẳng trôi qua, chậm rãi mài từ từ cho chết.

Chính là loại đại nhân vật đẳng cấp này, tên nhân loại này vậy mà còn dám ở trước mặt kêu gào, nói vài phút đồng hồ giết chết lão đại của mình, tên nhân loại này quả thật chính là gan lớn như cái pô xe, nẹt ga còn hơn cả xì bo!

Cả đám tà ma ở đây liếc nhìn Hạ Bình một cái, đã trở nên vô cùng thương cảm, giống như đang nhìn thằng điên ở Biên Hòa vừa chạy ra.

“Tên nhân loại ngu ngốc, vậy mà còn dám khiêu khích chủ nhân của ta sao?!”

“Lập tức lên, bắt lấy tên nhân loại ngu xuẩn này, bầm thây ngàn mảnh.”

“Không, chủ nhân yêu cầu bắt sống, đánh gãy hai cái đùi của hắn, xem hắn còn chạy chỗ nào.”

Sắc mặt của một đám tà ma đều dữ tợn, sát khí bốc lên cuồn cuộn.

Vèo vèo vèo!!!

Trong nháy mắt, chúng căn bản không nói nhảm với Hạ Bình, ra tay trực tiếp, mấy chục con tà ma vỗ vội cánh, phảng phất giống như tất cả ma nổi điên vậy, tốc độ cực nhanh, đánh giết đi qua.

Nếu như tên nhân loại này phản ứng không đủ nhanh, lập tức cũng sẽ bị cái nĩa xiên thép trên tay chúng xuyên thủng, làm thành xâu nướng.

“Ngu xuẩn.”

Hạ Bình sớm đã có chuẩn bị, bàn tay hắn hươ ra một trảo, ngọn lửa trên người lập tức cũng xông ra, ngưng tụ thành từng quả cầu lửa, lúc này cũng đập tới phía những tà ma này đập tới.

Rầm rầm rầm!!!

Lập tức, những con tà ma này vội vàng không kịp chuẩn bị, đã bị hỏa cầu này đánh trúng, lập tức bạo tạc nổ tung, hỏa diễm cực lớn bao quanh thân thể của đám tà ma, lửa nóng hừng hực bắt đầu bốc cháy lên.

“Ah ah ah!!!” Chúng kêu lên thê lương thảm thiết, bởi vì tinh hoa Thái Dương căn bản chính là khắc tinh của tà ma bọn chúng, ma khí quả thực là nhiên liệu tốt nhất, một khi bốc cháy lên, không cách nào dập tắt.

Chỉ trong vòng vài lần hít thở, mấy chục con tà ma đã bị đốt thành tro bụi.

“Có chút bổn sự ấy cũng đòi tới giết ta? Quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông!” Hạ Bình khinh bỉ nói, “Vì cái gì không gọi con Phệ Hồn thú ngu xuẩn kia đi ra, ta chấp nó hai tay hai chân cũng có thể thắng nó.”

Hắn căn bản không để mắt những con tà ma này.

“Tên nhân loại cuồng vọng, ngươi đã ăn hết tim gấu gan báo rồi sao?”

“Đối phó với một tên nhân loại nho nhỏ căn bản không cần chủ nhân đi ra.”

“Chết đi cho ta, chết đi cho ta à!”

Rất nhiều tà ma đều gầm lên, lúc này mấy trăm con tà ma điên cuồng đánh tới, hung hãn không sợ chết, chúng căn bản là không quan tâm đồng bọn chúng sống chết ra sao, thậm chí cũng không để ý sinh mạng của mình.

“Nhân loại ngu xuẩn, ở nơi này có hơn vạn con tà ma, ta ngược lại muốn xem thử ngươi có thể giết tới khi nào.” Thủ lĩnh tà ma cười lạnh, mệnh lệnh vô số pháo hôi tiến lên.

Nó cũng không tin thể lực của tên nhân loại này là vô hạn đấy, một khi thể lực hao hết, khi đó là thời điểm bắt sống tên nhân loại này.

“Giết tới khi nào? Đương nhiên là giết đến các ngươi chết hết mới thôi.” con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia rét lạnh, ý niệm của hắn khẽ động, bom hỏa cầu phân bố ở bốn phía lập tức cũng bay ra.

Đây là bẫy rập hắn đã bố trí từ trước, chờ đám tà ma trì độn kia xông tới.

Ầm ầm

Lúc này, trên trăm quả bom hỏa cầu quả trực tiếp bạo tạc nổ tung, nổ ra uy lực kinh thiên động địa, lập tức cũng đã nổ ra một cái hố sâu đường kính hơn trăm mét, bùn đất văng khắp nơi.

Nhưng mà đối với những con tà ma này mà nói, đáng sợ nhất chính là, những hỏa diễm bay loạn khắp bốn phía kia.

Những hỏa diễm này bắt lửa ở trên người chúng, thật giống như xăng gặp được ngọn lửa vậy, lập tức đã xảy ra Liệt Hỏa hừng hực, bốc cháy lên cả người chúng, hóa thành thịt xâu nướng.

“Ah ah ah!!” Vô số tà ma kêu thảm thiết, tựa như lồ mổ heo vậy, đối mặt với hỏa diễm như vậy, lực chống cự của bọn nó cực kỳ yếu ớt, cả đám đều bị đốt thành tro bụi.

Mấy trăm con tà ma chỉ trong vòng mấy hơi thở, đã chết mất rồi.

Hiệu suất giết chóc như vậy, cho dù là tà ma hung hãn không sợ chết cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi một trận.

“Dựa vào số lượng nhiều là muốn đè chết ta? Quả thực là đang nằm mơ giữa ban ngày, sau này mỗi ngày ta giết đến tận ngàn con tà ma, ta cũng không tin số lượng các ngươi vô cùng vô tận.”

Hạ Bình cười lạnh nói, sát ý như là sắt thép.

Nghe nói như thế, trong lòng của rất nhiều tà ma đều tuôn ra một tia lạnh lẽo, nếu như mỗi ngày đều bị tên nhân loại này giết chết hơn một ngàn con, như vậy thời gian không được bao, tà ma bọn chúng sẽ chết hết.

Dù sao dù cho số lượng nhiều hơn nữa, cũng gánh không nổi giết chóc như vậy.

“Còn muốn mỗi ngày giết chết chúng ta hơn một ngàn con tà ma sao? Ngươi mới là đang nằm mơ giữa ban ngày, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.” Thủ lĩnh Tà ma gầm lên một tiếng, nó cũng cảm nhận được uy hiếp của tên nhân loại này.

Nếu như không nhanh chóng diệt trừ nhân loại này, chỉ sợ cả đám tà ma bọn chúng sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Lúc này, hơn một ngàn con tà ma bay lên, che trời ngập đất, giống như một mảnh mây đen đánh úp lại, không khí khắp bốn phía tràn ngập sát ý kinh người, làm cho người ta kinh hồn táng đảm(hoảng sợ vỡ gan).

“Không chơi với các ngươi nữa.”

Hạ Bình nhíu mày, lập tức dẫn nổ toàn bộ quả bom hỏa cầu còn lại mai phục ở trên mặt đất, ầm một tiếng, lúc này trong vòng phương viên một cây số đều phát sinh bạo tạc nổ tung kinh người.

Sóng xung kích mạnh mẽ càn quét khắp bốn phía, đánh bay tất cả tà ma, lượng lớn khói đặc bốc lên, thổi bay tất cả ra khắp bốn phía, triệt để bao vây lại trọn cả khu vực.

Vèo!

Thừa dịp khói đặc che lấp khắp bốn phía, Hạ Bình lập tức chui tiến vào trong không gian giới chỉ, biến mất tại chỗ.

Chờ thời điểm sau khi khói đặc tan đi, tà ma ở chung quanh thình lình phát hiện ra, nhân loại Hạ Bình sớm cũng không biết biến mất ở nơi nào rồi.

“Làm sao lại như vậy?”

Một con tà ma sợ ngây người: “Nhân loại kia đến tột cùng là như thế nào chạy thoát hay sao? Ta căn bản không có phát giác động tĩnh của hắn.”

Nó liều mạng cảm giác, nhưng lại phát hiện xung quanh mười dặm cũng không có tung tích của Hạ Bình, giống như lập tức đã biến mất trên thế giới này vậy, vô tung vô ảnh.

Cũng không chỉ là nó, mấy ngàn tà ma ở đây cũng đồng thời tìm kiếm, cũng không cách nào tìm được.

Chúng cũng không nghĩ tới trên người Hạ Bình vậy mà còn có không gian giới chỉ, thậm chí có thể tồn trữ bảo vật và sinh vật sống.

“Chuyện gì xảy ra? Tốc độ của tên nhân loại này như thế nào lại nhanh đến loại tình trạng này, trong nháy mắt cũng đã thoát khỏi theo dõi của chúng ta?” Có một con tà ma hết sức rung động, thời gian một giây cũng đã di chuyển mười dặm, việc này đã vượt qua tông sư.

Tối thiểu cũng là vô địch vương giả mới có thể làm được việc này.

Vấn đề là, nếu như tên nhân loại này là vương giả, như vậy tay không có thể đem chúng giết đến sạch sẽ, căn bản không cần trốn.

“Không có khả năng đấy, dù cho trên người hắn mọc cánh cũng không có khả năng chạy trốn nhanh như vậy, hắn chắc chắn đã sử dụng quỷ kế, vô thanh vô tức ẩn nấp đi đâu đó mà thôi, hắn nhất định là vẫn còn ở gần đây.”

“Nổ xong rồi muốn chạy sao, quả thật là nằm mơ.”

“Tìm tòi trải thảm, phong tỏa sâu ba thước phương viên mười dặm, một cục gạch một mảnh ngói cũng phải kiểm tra đến sạch sẽ, ta cũng không tin tên nhân loại này thật đúng là thành tinh rồi.”

Rất nhiều tà ma đều giận dữ, bị nhân loại kia giết nhiều đồng bọn như vậy, nhưng lại ngàn vạn con tà ma vây quanh, thế nhưng mà như vậy cũng để Hạ Bình bỏ trốn mất dạng, đây quả thật là vô cùng nhục nhã!

Chúng ở chiến trường Thiên Yêu đều hoành hành ngang ngược đã quen, gặp người lập tức giết, gặp yêu thì làm thịt, chứ làm sao lại gặp qua loại biệt khuất này.

Hiện giờ đã không phải là chuyện mệnh lệnh của Phệ Hồn thú, mà việc này đã quan hệ đến vấn đề tôn nghiêm của bọn chúng, nếu không moi ra tên nhân loại này, hành hạ hung hăng đến chết, tà ma bọn chúng còn có mặt mũi gì.