TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 702: Làm Mồi Nhử!

Thỏ Linh Lung và những yêu quái khác nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ tới Hạ Bình rốt cuộc làm thế nào đem những bom hạt nhân mini mang vào trên người, bởi vì cho tới bây giờ chúng cũng chưa thấy qua loại bảo vật không gian giới chỉ này.

Dù cho chúng vô cùng hiếu kỳ, nhưng mà Hạ Bình không nói, chúng cũng không có cách nào, đành phải nghi hoặc đầy một bụng, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng kính sợ tên nhân loại này.

Khổng Lồ Ba Mắt và những yêu quái khác càng cảm thấy rùng cả mình, may mắn chúng không có ý định triệu tập yêu quái vây công tên nhân loại này, bằng không mà nói, tên nhân loại này lấy ra hơn một ngàn quả bom hạt nhân mini bắn ra.

Tiến đến thiên kiêu Yêu tộc trong chiến trường Thiên Yêu, đoán chừng cũng sẽ bị chết gần như không còn.

“Ta muốn giăng ra một cái bẫy.”

Hạ Bình gọn gàng dứt khoát nói: “Hấp dẫn số lượng lớn tà ma tới, sau đó dùng những bom hạt nhân mini này tạc toàn bộ đám tà ma này bay lên trời, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, diệt sạch triệt để.”

Hắn nói ra kế hoạch của mình.

“Ngươi muốn cho chúng ta làm cái gì?” Khổng Lồ Ba Mắt và những yêu quái khác nhìn Hạ Bình hỏi.

Nếu quả thật có hơn một ngàn quả bom hạt nhân mini mà nói, như vậy kỳ thật không cần kích nổ toàn bộ, chỉ là một phần, cũng đã đủ nổ chết những con tà ma kia.

Chúng cảm thấy kế hoạch này có độ khả thi thật lớn.

“Rất đơn giản, cho các ngươi làm mồi nhử.” Hạ Bình nói ra chính mình đã sớm chuẩn bị cho tốt ý định, “Các ngươi xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ, phân tán các nơi, đem những con tà ma kia dẫn tới chính giữa địa điểm chỉ định.”

“Sau đó chờ cho đến khi những con tà ma kia toàn bộ tụ tập đầy đủ hết rồi, lại lập tức kích nổ, giết chết toàn bộ chúng.”

Kế hoạch này rất đơn giản, nhưng mà cũng hết sức hữu hiệu.

Một khi thành công, những con tà ma kia đều chết, mà bọn hắn cũng sẽ an toàn.

Vấn đề là làm mồi nhử có nguy hiểm rất lớn, có đôi khi không có hấp dẫn đem những con tà ma kia tới, đã bị tà ma giết chết, có thể nói là cửu tử nhất sinh.

“Làm đi!”

Nhưng mà Quạ Đen và những yêu quái khác căn bản không có chần chờ, lập tức đồng ý với kế hoạch của Hạ Bình.

Đạo lý rất đơn giản, dù cho hiện tại chúng trốn đông trốn tây, sớm muộn cũng là một chữ chết, còn không bằng dựa theo kế hoạch này, liều chết đánh cược một lần, tiêu diệt toàn bộ những con tà ma kia.

Như vậy mới có hi vọng giữ được mạng.

“Rất tốt.”

Hạ Bình rất hài lòng, hắn làm ra nhiều động tác như vậy, cũng chỉ hi vọng chúng cam tâm tình nguyện trở thành mồi nhử, cuối cùng thì cũng thành công.

Con Phệ Hồn thú kia muốn cho chính mình chết, làm sao lại đơn giản như vậy, ít nhất cũng phải bẻ gãy vài cái rang của nó, đầu tiên là phải nhổ nanh vuốt của nó, diệt sạch những con tà ma kia.

Nhìn xem tên kia còn có bản lãnh gì.

Nếu như có thể diệt đi những con tà ma kia, nhất định có thể làm Phệ Hồn thú trọng thương, dù sao nó đưa một lượng lượng lớn thực lực đưa được ra ngoài qua đám tà ma này, cũng đã hao phí sức của chín trâu hai hổ.

Nếu những lực lượng này biến mất toàn bộ, đoán chừng nó sẽ nổi trận lôi đình, trực tiếp bị trọng thương.

Mấy ngày về sau, bọn Quạ Đen nơi nào cũng không đi, chỉ là ở lại cái gian phòng vắng vẻ này, nghỉ ngơi rất là yên tĩnh, thương thế trên người rốt cục cũng khôi phục.

Mà Hạ Bình cũng thừa dịp thời gian ba ngày này, củng cố tiêu hóa năng lượng trong cơ thể, trước mắt mới chỉ đã đột phá tám đường kinh mạch, lực lượng chân nguyên so với trước mạnh mẽ hơn không ít.

Còn cần đột phá bốn đường kinh mạch, hắn có thể tấn thăng đến cảnh giới tông sư!

Bất quá tu luyện đến bây giờ, Thủy Nguyệt thảo và yêu hạch trước kia lấy được cũng đã tiêu hao gần hết rồi, từng chút một không dư thừa, may mắn hắn đã nhận được không ít linh dịch, cho nên dù cho không có những vật này, cũng không ảnh hưởng thế cục.

“Đi thôi, dựa theo kế hoạch làm việc.” Hạ Bình đứng lên.

Quạ đen và những yêu quai khác đều gật gật đầu, lập tức hành động.

...

Lúc này, ở một ngóc ngách trong thành thị phế tích, vô số tà ma tụ tập lại với nhau.

“Đáng giận, đám nhân loại Hạ Bình kia đến tột cùng trốn ở nơi nào, làm sao tìm khắp nơi cũng tìm không thấy?” Một con tà ma hết sức bực bội, đã qua thời gian dài như vậy, nhưng mà ngay cả cái móng chân của tên nhân loại kia cũng tìm không được.

Thế nhưng mà cũng không thể trách chúng, thành thị phế tích này có diện tích thật sự là quá lớn quá lớn, tùy tiện ẩn nấp ở một nơi hẻo lánh, thì giống như là một giọt nước rơi vào biển cả.

Dù cho nhân số của chúng rất đông đảo, nhưng muốn trong thời gian ngắn tìm được một người, thật sự là vô cùng khó khăn.

“Bổn sự không nhiều vậy mà ngược lại bản lĩnh lẩn trốn là hạng nhất, tên nhân loại này so với con chuột cũng không khác nhau cho lắm, tất cả đều là đám người không có can đảm.” Một con tà ma khác nghiến răng nghiến lợi, chửi ầm lên.

“Hiện giờ chủ nhân đã hết sức tức giận, nếu như không bắt được tên nhân loại kia sẽ tiêu diệt sạch hết chúng ta, mọi người nói thử xem chuyện này nên làm cái gì bây giờ?” Một con thủ lĩnh tà ma vô cùng sợ hãi.

Nó cũng đã quá hiểu rõ tính tình của Phệ Hồn thú, một khi bắt đầu nổi giận, cũng không biết sẽ chết bao nhiêu con tà ma, coi như là mình cũng chưa hẳn có thể may mắn thoát khỏi.

Những con tà ma khác cũng vô cùng sợ hãi, lạnh run.

“Không bằng chúng ta đừng đi bắt bắt những yêu quái khác, hãy tập trung binh lực, một khi phát hiện nhân loại kia, sẽ bố trí xuống thiên la địa võng, nói như vậy hắn muốn bỏ chạy cũng không được, trở thành con ba ba nằm trong hũ.”

Có một con tà ma đề nghị nói.

Không ít tà ma đều gật gật đầu, chúng đúng là bởi vì phân tán tay chân, đi chém giết yêu quái khác khắp bốn phía, mới đưa đến độ mạnh chúng bắt Hạ Bình giảm bớt đi.

Nếu là có thể tập trung binh lực, tất nhiên phần thắng gia tăng thật lớn.

“Hoàn toàn chính xác, đối với chủ nhân mà nói, những con yêu quái kia và nhân loại bất quá là đồ ăn vặt mà thôi, nhân loại Hạ Bình kia mới là món chính, bắt lấy hắn mới là trọng yếu nhất.”

Một vài con tà ma đều hết sức đồng ý.

“Báo cáo!”

Bỗng nhiên trong lúc này, một con tà ma từ trên bầu trời bay tới, biểu lộ hết sức hưng phấn: “Thủ lĩnh đại nhân, chúng ta ở một nơi hẻo lánh tìm được nhân loại Hạ Bình rồi.”

Cái gì?! Vậy mà tìm được nhân loại Hạ Bình rồi sao?!

Thủ lĩnh Tà ma lập tức hưng phấn kêu to lên: “Làm tốt lắm, chúng ta lập tức xuất phát bắt lấy hắn!”

Thật sự là đạp mòn gót sắt tìm không thấy, tìm thấy lại không uổng phí công phu.

Trước kia còn nói không có động tĩnh gì, nhưng mà hiện giờ cũng đã xuất hiện.

Vèo vèo vèo!!!

Lập tức ngàn vạn tà ma đều ra hết, quy mô thật lớn, che khuất bầu trời, phi hành ở giữa không trung, tựa như mây đen ép xuống, trong nháy mắt, cũng đã tới cái hẻm nhỏ kia.

Chúng cũng nhìn thấy Hạ Bình xuất hiện ở cái nơi hẻo lánh kia.

Tất cả tà ma ngang tàn mà hạ xuống, vây quanh Hạ Bình đến chật như nem Thủ Đức, đây quả thật giống như hơn vạn con mãnh hổ nhìn chằm chằm vào một con cừu non vậy, sát khí cuồn cuộn.

“Ha ha, chạy đi, tiếp tục chạy cho ta, tên nhân loại đáng chết, con mẹ nó ngươi không phải chạy rất giỏi sao?” Sắc mặt thủ lĩnh Tà ma lộ ra vẻ dữ tợn, tức giận đầy một bụng.

Những ngày này nó cũng đã bị đám hỗn đãn Hạ Bình này làm cho hết sức bực bội, trốn đông trốn tây, đùa nghịch bọn chúng tới xoay vòng vòng, hiện giờ ngon rồi, rốt cục bắt được một đồng bọn trong đám bọn chúng, quả thật là trời cao cũng đang trợ giúp nó.

“Chạy cái éo!”

Hạ Bình cứ như vậy xuất hiện quang minh chính đại ở trước mặt những con tà ma này, khinh bỉ nói: “Những ngày qua ta và đám ngu xuẩn các ngươi chơi cũng chán rồi, đã chẳng muốn cùng đám ngu xuẩn các ngươi tiếp tục chơi trốn tìm nữa.”

“Gọi các lão đại của ngươi lăn ra đây, ta chỉ cần một phút đồng hồ là giết chết nó.”

Hắn kêu gào lên với một đám tà ma, giống như là giờ phút này hắn cũng không phải là cừu non bị bao vây, mà là mãnh hổ bị đám cừu non vây quanh.

Cái gì?!

Nghe nói như thế, những con tà ma ở đây, kể cả thủ lĩnh tà ma đều triệt để hết hồn rồi, chúng cũng chưa từng thấy qua nhân loại kiêu ngạo như vậy, rõ ràng còn dám kêu lên rầm rĩ ra lệnh lão đại chúng nó đi ra, hắn đến tột cùng biết rõ chính mình đang làm cái gì sao?