Nghe được lời trêu chọc của Diệp Thu Bạch, gương mặt Mục Phù Sinh đỏ bừng, sau đó nhìn về phía Cửu Bạch Lộ.
Chỉ thấy Cửu Bạch Lộ cười khẽ một tiếng, nói: “Đừng nhìn ta, là do bọn họ cảm thấy ngươi có chút khác thường, còn chưa xóa sạch dấu vết và diệt trừ đám người đó mà đã trực tiếp đến nơi này.”
“Lúc này mới lo lắng cho ngươi, sau đó hỏi ta đã có chuyện gì xảy ra. Các sư huynh đệ của ngươi hỏi sao có thể từ chối, chỉ đành nói ra hết mọi chuyện.”
Khóe miệng Mục Phù Sinh co giật.
Tiểu Hắc cũng hiếm thấy mà nở nụ cười.