Vào lúc này.
Sở Tường nằm liệt xuống trước lồng giam lôi đình, sắt mặt hắn mệt mỏi tái nhợt, thở hổn hển như trâu.
Hắn đã liên tục thử công kích lồng giam này, nhưng dù có dùng cách nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào phá vỡ được. Lồng giam không có một vết nứt, thậm chí còn không hề chấn động lấy một lần.
Phần lớn thương thế của Kỳ Ngộ đã được khôi phục, những vết thương nhìn rất nghiêm trọng đáng sợ trên cơ thể hắn đã dần dần lành lại gần hết.
Hắn nhìn Sở Tường, hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng thử nữa, cứ ngoan ngoãn chờ chết ở đây đi. Nếu đã đứng nhầm phe, trước đó còn đắc tội Mục Phù Sinh thì ngươi phải trả một cái giá đắt.”