Trên người Hứa Cảnh Huy cắm đầy phi kiếm.
Nhưng sinh mệnh tiên khu lại cực kỳ ngoan cường, cho dù hơi thở mong manh nhưng Hứa Cảnh Huy vẫn chịu đựng mà không hề tắt thở, hắn ta trừng mắt nhìn Đỗ Cách, ánh mắt tràn đầy oán hận:
“Tặc tử, ngươi sẽ chết không yên đâu, Hứa Thiên sư sẽ không bỏ qua cho ngươi…”
“Ta có thể cứu ngươi.”
Đỗ Cách lật ngửa lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay lộ ra một viên tiên đan.