Hứa Cảnh Huy nhìn tiên đan, sau đó lại nhìn thanh phi kiếm, lắp ba lắp bắp nói:
“Lão tổ, có thể để ta suy nghĩ một lát được không.”
“Lão Hứa, ta không có nhiều thời gian.”
Đỗ Cách nói:
“Mỗi hạt giống đều có sứ mạng của riêng mình, sở dĩ ta chiêu mộ ngươi chẳng qua chỉ là vì ngươi mang họ Hứa, hơn nữa, giá trị của ngươi mang lại cao hơn đám người trên Long Hổ Sơn kia.”