“Nhược Âm sư muội, ngươi cẩn thận một chút, chướng khí ở đây rất nguy hiểm, nếu dính phải một chút cũng có thể sẽ ăn mòn da.”
Rừng cây cổ thụ tĩnh mịch, dây leo như mây, sương mù xám nhạt bao phủ cả đất trời.
Mấy lão già mặc áo đạo sĩ, phong thái tiên nhân, khuôn mặt già nua nhưng vẫn tràn đầy sức sống, đang dẫn theo một đám tu sĩ trẻ tuổi đi xuyên qua núi, nhanh chóng đi về phía Thái Sơ Thần Mộ.
Lúc này, người vừa nói chuyện là một thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn, ngũ quan xinh đẹp động lòng người.
Bên cạnh nàng có không ít nữ tử trẻ tuổi khác, tất cả đều xinh đẹp động lòng người, đi theo phía sau là một nhóm nam đệ tử.